Tạo Hóa dưới Thần chủ cho dù thực lực mạnh mấy đi nữa, đó cũng chỉ là vẻn vẹn sử dụng pháp tắc trong thiên địa, mà cường giả Thần chủ bản thân đã là một bộ phận của pháp tắc thiên địa Thần chủ chỉ cần động một ý niệm trong đầu, có thể giết chết tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Hai người, căn bản không thể so sánh. Cho nên Phùng Kính này mặc dù có sư phụ là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, nhưng khi hắn nghe được hai chữ Thần chủ cũng không cấm thất thần hồi lâu.
ở trong lòng Phùng Kính, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đó chính là Nhân vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết Dù sao, hắn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy cường giả cảnh giới Thần chủ.
Ngay cả sư phụ hắn Lâm Xuyên Vân cũng chỉ vẻn vẹn nghe được tin tức về cường giả Thần chủ nhiều hơn hắn, cũng không tận mắt nhìn thấy một vị cường giả Thần chủ ở trước mặt mình.
Thầy trò hai người hướng về thông đạo không gian từ Khung Lung đại thế giới đi thông bãi săn thú ngoại giới.
***
Tháp Thời Gian, trăm năm thời gian vội vàng mà qua.
Khoảng cách Hạ Ngôn bắt đầu lẩn bế quan này đã trải qua một trăm năm. Dược lực còn sót lại khi Hạ Ngôn ăn Tử Khí Thần Chu. rốt cục bị hoàn toàn tiêu hóa hấp thu.
- Trong thời gian trăm năm này, ta lĩnh ngộ pháp tắc hiển nhiên là lại sâu sắc hơn rất nhiều. Tuy nhiên. cảnh giới của ta vẫn không thành công bước vào Tạo Hóa cấp Điện chủ!
Hai mắt Hạ Ngôn vẫn đang nhắm, ý niệm lại khe khẽ chuyển động trong đầu. Thông qua thủy tinh ghi chép thời gian trong nhẫn, hắn biết được trong Tháp Thời Gian đã qua trăm năm.
- Tử Khí Thần Chu, còn lại hai Phiến lá! Rèn sắt thừa dịp còn nóng, sau lần bế quan này ta nhất định phải đột phá cảnh giới hiện tại, đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.
Lông mày Hạ Ngôn khẽ giật giật, ngón tay horicong lên, lại lấy một Phiến lá Tử Khí Thần Chu cùng một đoạn rễ cho vào trong tay, trực tiếp ném vào trong miệng nuốt xuống.
Lần này, Hạ Ngôn lại chì dùng thời gian tám mươi năm đã hấp thu sạch dược lực của Tử Khí Thần Chu.
Tám mươi năm sau, Hạ Ngôn lại tiếp tục ăn vào Phiấi lá Tử Khí Thần Chu cuối cùng. Sau Phiến lá cuối cùng này, linh lực màu vàng trong cơ thể Hạ Ngôn cũng không biến hóa quá lớn, nhưng dung hợp hai loại pháp tắc thời gian cùng không gian lại đề cao rõ rệt rất nhiều.
Một năm, lại một năm qua đi.
- ồ?
Đến một ngày, thân hình không chút nhích động của Hạ Ngôn lại khe khẽ run lên. Trường bào màu trắng trên người trực tiếp hóa thành bụi. Đây chỉ là quần áo bình thường, căn bản không chịu nổi xói mòn của mấy trăm năm.
Tuy nhiên, Hạ Ngôn căn bản không thèm đề ý quần áo trên người, trên mặt hắn từng đạo kim quang dần đần biến lớn. Trong Tháp Thời Gian, các loại lực lượng phép tắc dao động thật giống như nước sôi đang dần sôi trào, cuồn cuộn dâng lên.
Đột nhiên, Hạ Ngôn mạnh đứng bật dậy, hai mắt lập tức mở ra, tinh quang lóe sáng chiếu
ra.
- Ha ha!
Hạ Ngôn khẽ nắm hai tay. miệng cười ha ha.
- Đây là lực lượng pháp tắc mà. Tạo Hóa cấp Điện chủ nắm trong tay sao?
- Pháp tắc thời gian cùng không gian của ta nhìn qua sắp sửa hoàn toàn dung hợp rồi
- Ồ? Ta sử dụng linh lực so với khi trước tăng cường không chỉ mười lần! Ta cảm thấy được, cỗ lực lượng này quả thật có thể đánh xuyên một đại thế giới.
Trong lòng Hạ Ngôn tràn đầy vui sướng.
Lần này, tổng cộng mất thời gian 230 năm, Tử Khí Thần Chu tiêu hao hết, Hạ Ngôn mới chính thức từ Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.
Trong lần bế quan này, chỉ có lần ăn Phiến lá Tử Khí Thần Chu đầu tiên, Hạ Ngôn mất trăm năm. Mà ăn Phiến lá Tử Khí Thần Chu thứ hai, Hồ Phi chỉ dùng mất 80 năm liền hấp thu xong. Thời gian của Phiến lá thứ ba càng ngắn, chỉ mất thời gian 50 năm liền hấp thu xong.
Lúc Hạ Ngôn ở cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ là có thể cùng vài tên cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ tiến hành chém giết, hiện tại cảnh giới chân chính bước vào Tạo Hóa cấp điện chủ, vậy Hạ Ngôn hiện tại cho dù gặp phải Hạch Tâm Điện chủ cũng có thể chiến một trận. Thậm chí, gặp phải sơ cấp Giới chủ thực lực bình thường cũng có thể đấu một ưận, vị tất phải trốn chạy. Cường giả cấp Giới chủ nếu muốn giết chết Hạ Ngôn chỉ sợ cũng không dễ dàng.
Đương nhiên thời gian 230 năm này Hạ Ngôn cũng không phải chỉ dùng tất cả thời gian để hấp thu dược lực của Tử Khí Thần Chu, cùng lúc hấp thu dược lực, hắn còn không ngừng tiến hành tìm hiểu bộ phận thứ năm của Linh La tâm pháp. Hiện tại, thần thông của bộ phận thứ năm Linh La tâm pháp đã tìm hiểu tới một bước mấu chốt, có lẽ, không được bao lâu Hạ Ngôn có thể sử dụng ra thần thông bộ phận thứ năm Linh La tâm pháp.
Hơn nữa, hơn hai trâm năm này, độ cóng cỏi linh hồn của Hạ Ngôn cũng được tăng lên rất nhiều. Sa La Quả cất chứa trong nhẫn Linh La cũng bị Hạ Ngôn dùng. Sa La Quả ở trong Lang Tà Điện cần khoảng hai ngàn tích phân Lang Tà Điện mới có thể đổi được một quả, công hiệu là cường hóa nhục thân của tu luyện giả.
Giờ này khắc này, nhục thân của Hạ Ngôn cũng Phi thường cường đại Không sử dụng bất kỳ linh lực đều có thể đánh xuyên qua vách không gian của thế giới này. Chỉ dựa vào nhục thể, đều có thể cùng tu luyện giả bình thường sử dụng thần khí cường đại tiến hành đối kháng.
Vù~
Ý niệm trong đầu khẽ động, Hạ Ngôn lại mặc vào trường bào màu trắng, thân hình ra ngoài Tháp Thời Gian.
Thời gian ở bãi săn thú ngoại giới cũng đã qua hơn 20 năm. Trong hơn 20 năm này, Hạ Ngôn cảm giác bãi săn thú ngoại giới dường như không có bất kỳ biến hóa gì, hoàn toàn giống như 20 năm trước.
- Chiến trường lúc trước cũng không có chút biến hóa nào.
Bên dưới Hạ Ngôn chính là nơi kịch chiến của Hạ Ngôn cùng bốn cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ hơn 20 năm trước. Lúc ấy trong phạm vi ngàn dặm chung quanh không một ngọn cỏ, núi sông vốn có đều bị san thành đất bằng. Mà hiện tại trong phạm vi ngàn dặm này vẫn là một cây cỏ nhỗ cũng đều chưa mọc.
Cũng đúng. Bãi săn thú ngoại giới vốn là một nơi chậm hơn nhiều so với một đại thế giới bình thường. Nếu muốn một vùng nơi này khôi phục sinh khí có khả năng ít nhất phải cần đến vạn năm.
Hạ Ngôn ngừng ở chỗ này một lát liền bay về một hướng.
Nơi dừng chân ở bãi săn thú ngoại giới của Khung Lung đại thế giới.
- Sư phụ. Lần này chúng ta đã đợi ở bãi săn thú ngoại giới này hơn 20 năm, đến hiện tại cũng không có bất kỳ tin tức nào về tiểu tử kia truyền ra, có thể đã sớm rời đi rồi?
ở trong một kiến trúc nơi dừng chân, tu luyện giả Phùng Kính lúc trước chạy ưốn khỏi tay Hạ Ngôn đang nói với sư phụ Lâm Xuyên Vân của hắn đang ngồi ở trên.
Hơn 20 năm, bọn họ không có nghe thấy bất kỳ tin tức gì về tu luyện giả trẻ tuổi áo trắng kia
Mà sư phụ Lâm Xuyên Vân của hắn không ngờ đều vẫn thật bình ổn. Hơn 20 năm vẫn đều đợi ở bãi săn thú ngoại giới, trong han 20 năm này chưa từng trở lại Khung Lung đại thế giới.
- Hơn 20 năm, cũng không lâu dài. Người kia hẳn là cũng chưa rời khỏi khu vực Khung Lung đại thế giới. Lúc trước hắn kịch chiến với bốn người các ngươi đã nói rõ người này không sợ chiến. Cho nên, nếu hắn rời khu vực Khung Lung đại thế giới tới khu vực một đại thế giới khác cũng khẳng định sẽ phát sinh chiến đấu. Ta sớm tìm hiểu tin tức hơn mười đại thế giới gần đây, hơn 20 năm gần đây cũng không có tin tức của người kia.
Lâm Xuyên Vân đôi mắt híp lại hơi mở to ra một chút, chậm rãi nói.
- Sư phụ cao minh. Chẳng qua. nếu tiểu tử kia vẫn không hiện thân, chúng ta vẫn ở lại bãi săn thú ngoại giới không đi sao?
Phùng Kính lập tức nói.
- Hmm, han 20 năm tính là cái gì? Nếu chúng ta có thể tìm được tiểu tử kia, cho dù chờ ở đây hơn 20 vạn năm, ta đều không quan tâm.
Lâm Xuyên Vân hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chỉ cần tiểu tử kia lộ mặt, mặc kệ là ở khu vực đại thế giới nào quanh đây ta đều có thể rất nhanh được đến tin tức chuẩn xác.
- Được rồi, ngươi đi làm việc của ngươi đi.
Lâm Xuyên Vân phất tay nói với Phùng Kính.
Hơn 20 năm này, Phùng Kính cũng hoạt động trong khu vực Khung Lung đại thế giới, nếu gặp được tu luyện giả của đại thế giới khác, tự nhiên căn cứ thực lực đối phương rồi lựa chọn ra tay hay không.
- Vâng, sư phụ. Vậy con đi đây.
Phùng Kính khom người, xoay người ra khỏi kiến trúc.
Tuy rằng hoa 20 năm trôi qua nhưng cừu hận của Phùng Kính cũng không có giảm bớt.
- Hừ, nếu là gặp phải tiểu tử kia, nhất định phải bầm thầy hắn vạn đonạ. Lúc trước, ta thiếu chút nữa chết trong tay hắn. Hỗn đản đáng chết!
- Ôi. Cũng không biết tiểu tử đó rốt cục trốn ở nơi nào, vì sao vẫn không có tin tức chứ?
Phùng Kính ỉắc lắc đầu, thân hình hóa thành một đạo lưu quang biến mất khỏi nơi dừng chân.
Trong phạm vi mấy trăm vạn dặm chung quanh đều xem như khu vực an toàn ở bãi săn thú ngoại giới của Khung Lung đại thế giới. Cũng giống như đại thế giới khác, mỗi một đại thế giới ở bãi săn thú ngoại giới khẳng định đều có một cứ điểm. Nếu là một đại thế giới mất cứ điểm ở bãi săn thú ngoại giới, như vậy nói lên đại thế giới này đang bị công kích hoặc là đã bị diệt vong.
Một canh giờ sau, Phùng Kính rời khỏi khu vực an toàn, sau khi ra ngoài Khung Lung giới ý niệm toàn bộ mở ra, tìm kiếm tung tích tu luyện giả trong vòng mấy vạn dặm.
- Một năm trước, ta ở gần đây giết chết một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, không ngờ ở trên người này chiếm được vài món bảo vật vô giá. Lần đó, vận khí thật sự không tồi. Không biết, hôm nay ta trùng hợp đi vào khu vực này một lần nữa, có thể lại có vận may hay không?
Phùng Kính nhìn hoàn cảnh xung quanh, thầm nghĩ trong lòng.
Kỳ thật, một mảnh địa vực này cùng lúc trước hắn cùng ba người Mã Phương Kiệt xảy ra kịch chiến với Hạ Ngôn cách không xa, đại khái chỉ khoảng mười vạn dặm.
- ồ? Không ngờ có một đạo khí tức xuất hiện?
Trong ý niệm của Phùng Kính cảm ứng được một cỗ khí tức cách mình chì khoảng vạn dặm.
- Không đúng. Vừa rồi ta tra xét trong vòng ba vạn dặm rõ ràng không có khí tức của tu luyện giả, nhưng làm sao lập tức liền xuất hiện ở nơi chi cách ta vạn dặm chứ? Cho dù là thuấn di cũng không có khả năng một lần di động vượt qua hai vạn dặm!
Phùng Kính âm thầm đề phòng, ánh mắt dừng ở phương hướng cảm ứng được khí tức.
Khoảng cách vạn dặm đối với cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ mà nói, nếu là toàn lực Phi hành cũng chỉ khoảng thời gian mười hô hấp có thể bay qua