Phương Viên nhẹ nhàng cười, khóe mắt bắn ra một đạo tinh quang rực rỡ, đảo qua trên thân thể tám người bên phía Bạt Hồ.
"Chỉ có một mình Bạt Hồ tương đối khó đối phó. thực lực những người khác đều yếu hơn nhiều!"
Phương Viên thầm suy nghĩ trong đầu, vốn vẫn đang có chút khần trương tự nhiên trầm tĩnh lại. Hắn lại đùng ý thức cẩn thận dò xét biết được thực lực mấy người đối phương, lúc này đã có thể xác định đám người Bạt Hồ tuyệt đối không dám quang minh chính đại động thủ với đám người minh.
- Hắc hắc!
Bạt Hồ âm hiềm cười một tiếng.
- Phương Viên! Với thực lực của ngươi thế nào lại dẫn theo một đám phế vật đi vào Không gian Hỗn Độn vậy? Không gian Hỗn Độn này cũng không phải địa phương an toàn gì. Đám phế vật này không chỉ không có hỗ trợ ngươi cái gì, sợ rằng còn có thể liên lụy tới ngươi đó! Đám phế vật này không biết còn có thể có mạng mà rời khỏi Không gian Hỗn Độn nữa hay không.
Bạt Hồ vừa nói vừa lắc đầu, bộ dáng đường như đang tiếc hận cho Phương Viên vậy.
Đám người Hạ Ngôn nghe vậy, cả đám tự nhiên trợn mắt nhìn Bạt Hồ. Phế vật trong lời nói của hắn chính là đám người mình.
- Bạt Hồ! Ngươi đừng có quá đáng!
Doãn Tú vẻ mặt âm trầm, đôi mắt mang theo một tia lửa giận, nhìn Bạt Hồ lạnh lùng nói.
- Lớn mật!
Bạt Hồ bị Doãn Tú quát lớn một tiếng, khí thế đột nhiên ngưng tụ, chỉ sau nửa khắc liền áp bách về phía Doãn Tú, bộ mặt âm trầm nói:
- Hừ! Một người tu luyện Ngọc Nữ Động nho nhỏ cũng dám làm càn ở trước mặt ta!
Cho dù là Thu Lạc người phụ trách Ngọc Nữ Động các ngươi tại Thất Trọng Thiên cũng không dám nói chuyện với ta như thế!
- Ngươi.
Doãn Tú cắn chặt rằng, tuy nhiên nàng cũng không có nói thêm cái gì, Phương Viên đã vươn tay ra ngăn nàng lại.
- Bạt Hồ! Nơi này là Không gian Hỗn Độn, chúng ta tới đây đều là để tìm kiếm thu thập hỗn độn chi lực, thời gian không thể lãng phí vô ích như vậy được. Chờ trở lại không gian Tinh Đấu. Điện hai người chúng ta có thể tùy thời tính tiếp, thế nào? Hiện tại ngừng ở đây đã!
Phương Viên chợp mắt, chắp tay hướng về phía Bạt Hồ nói.
- Ha ha! Phương Viên à, trước tiên ngươi đứng có gấp! Nếu chúng ta gặp nhau tại Không gian Hỗn Độn này, mọi người lại cùng là người tu luyện trong Tinh Đấu Điện, không bằng cùng nhau tìm kiếm hỗn độn chi lực. Như vậy, chúng ta người đông thế mạnh không phải an toàn hơn một chút sao?
Bạt Hồ lại quái gở lên tiếng nói.
Phương Viên hơi trầm ngâm một chút, nhìn đám người Hạ Ngôn, trong đầu đủ loại ý niệm xoay chuyển.
" Nếu ta không đáp ứng Bạt Hồ này vị tất hắn sẽ khãng khái rời đi, nói không chừng sẽ vẫn đi theo phía sau chúng ta Vạn nhất chúng ta gặp phải nguy hiểm gì đột nhiên xuất hiện, Bạt Hồ này rất có thể ở sau lưng tạo thêm chút tác động. Nói như vậy còn không bằng mọi người cùng nhau, nếu. có nguy hiểm, mấy người bọn họ cũng đồng dạng chạy không thoát."
Trong lòng rất nhanh làm ra quyết định, Phương Viên nói với Bạt Hỗ:
-Được! Bạt Hồ, hai đội ngũ chúng ta tựu hợp lại cùng đi!
- Hắc hắc hắc! Vậy được rồi!
Bạt Hồ âm trầm cười, ánh mắt đột nhiên lại nhìn về phía Hạ Ngôn, hào quang ngoan độc chớp động. Hạ Ngôn đương nhiên cảm giác được ác ý trong ánh mắt này, bát quá Hạ Ngôn cũng không thèm để ý, toàn bộ làm như không phát hiện, tự nhiên lơ lửng giữa đám người.
Đội ngũ này là do Phương Viên dẫn dắt, hết thảy quyết định tự nhiên do Phương Viên đưa ra.
Đương nhiên, Phương Viên quyết định như vậy cũng không có bất cứ vấn đề gì. Bạt Hồ này rõ ràng là hướng về minh mà tới, khẳng định sẽ không dễ dàng buông bỗ. Trừ khi chính mình rời khỏi đội ngũ này một mình trở lại thành Tinh Đấu, bằng không đám người Bạt Hồ này khẳng định sẽ không dừng tay.
Mà thời gian cách khảo hạch Bí Cảnh còn không đến mười năm, Hạ Ngôn đương nhiên
cũng không muốn lãng phí bất cứ thời gian nào. Thu thập hỗn độn chi lực tuy rằng là phương pháp nhanh nhất kiếm đủ điểm cống hiến Tinh Đấu Điện, nhưng muốn trong vòng mười năm kiếm được một ngàn vạn điểm cống hiến cũng rất khó khăn. Thậm chí có thể nói nếu là tình huống bình thường, thời gian mười năm tuyệt đối không thể thu thập được số lượng hỗn độn chi lực đủ để đổi một ngàn vạn điểm cống hiến.
- Hạ Ngôn! Ngươi không cần lo lắng, có chúng ta ở đây, đám người Bạt Hồ không dám làm gì ngươi đâu!
Doãn Tú thấy Hạ Ngôn không lên tiếng, còn tưởng rằng Hạ Ngôn đang lo lắng đến Bạt Hồ, cho nên cách không truyền âm an ủi.
Thực ra lúc này Hạ Ngôn đang nghĩ tới nên làm thế nào tính kế đám người Bạt Hồ này một chút Đối với địch nhân Hạ Ngôn cũng sẽ không bởi nhân từ mà nương tay.
- À?
Hạ Ngôn nghe thấy Doãn Tú truyền âm với mình, hơi sửng sốt một chút rồi sau đó lập tức tỉnh lại, mỉm cười nói:
- Đa tạ Doãn Tú, ta không lo lắng!
- ừ, chúng ta đuổi theo đội ngũ thôi!
Doãn Tú thấy biểu tình trên mặt Hạ Ngôn trở nên thoải mái, lên tiếng giục rồi gia tăng tốc độ Phi hành đuổi theo đội ngũ phía trước.
Mà tám người Bạt Hồ thì ở một bên bảo trì tốc độ tương tự với đội ngũ của Phương Viền bên này. Hai đội Nhân mã đều. mở rộng ý thức cảm ứng một chút nguy hiểm cùng với hơi thở năng lượng dao động trong không gian chung quanh.
Hỗn độn chi lực có chút dễ dàng cảm ứng, mà một số linh thạch, khoáng thạch, linh thảo thì không nhất định sẽ phát ra Hơi thở năng lượng.
Nêu muốn tìm được những thứ này, đa số thời điểm đều cần vận khí của chính người tu luyện trực tiếp dùng mắt tìm thấy. Dù sao, những loại vật phẩm giống như khoáng thạch này đại đa số đều không có năng lượng tỏa ra ngoài.
Mười ngày sau.
Trong mười ngày này, đám người Hạ Ngôn mấy lần gặp phải một số người tu luyện trong Không gian Hỗn Độn. Có người tu luyện độc hành, cũng có khi là một đội ngũ. Bởi vì đám người Hạ Ngôn nhân số khá đông, tất cả những người tu luyện kia cũng không dám tới gần quấy rầy. Cho nên trong mười ngày này không có phát sinh một lần giao chiến hay chém giết nào.
- Mau, hướng Đông Nam có năng lượng hỗn độn chi lực dao động!
Phương Viên đang trong Phi hành, ánh mắt đột nhiên bắn ra hai đạo tinh quang, sau đó nhanh chóng truyền âm cho mọi người rồi hắn sử dụng tốc độ nhanh nhất của mình bay về phương hướng Đông Nam.
Thời gian mười ngày này, hôm nay là lần đầu tiên mọi người phát hiện hỗn độn chi lực. Trong mười ngày cũng phát sinh một số lần nguy hiểm, có mấy lần hỗn độn lôi đình đều oanh kích về phía mọi người, cũng may mọi người phát hiện đúng lúc mới không ai bị đánh giết. Dù vậy, khi lôi đình kia đánh xuống bên cạnh người vẫn khiến cho mấy người tu luyện một trận kinh hồn táng đảm. Hơi thở hủy diệt từ lôi đình tỏa ra làm cho tâm thần người ta không tự chủ được chấn động rất mạnh.
- Ha ha! Năng lượng Hỗn độn chi lực dao động!
Bạt Hồ ở phía bên kia cũng cao giọng bên nhọn nói:
- Phương hướng Đông Nam, tất cả mọi người hành động nhanh lên.
Vừa nói xong, Bạt Hồ dẫn đầu trực tiếp sử đựng tốc độ cao nhất bay về phía đó, lưu quang chớp động.
Mà mặc kệ là đám người Hạ Ngôn, hay là mấy tên thủ hạ của Bạt Hồ, cả đám đều toàn lực thúc dục linh lực cấp tốc Phi thân thểo hướng Đông Nam.
Đến trước, hy vọng thu thập được hỗn độn chi lực đương nhiên càng lớn. Nếu là tới quá muộn vậy có thể cái gì cũng không đoạt được.
- Phương Viên!
Khi Phương Viên vừa Phi thân ra, Bạt Hồ cũng đã bay ra, cho nên khoảng cách giữa hai người cũng không quá xa Trong khi Phi hành Bạt Hồ lớn tiếng gọi về phía trước.
- Hắc hắc! Ngươi dẫn theo người đều không được nha. Những Linh Hoàng bát cấp kia làm sao có thể thu thập được hỗn độn chi lực! Ha ha ha.!
Bạt Hồ điên cuồng cười nói.
Trong đội ngũ của Phương Viên, ngoại trừ Phương Viên ra chỉ có bốn gã cảnh giới Linh
Hoàng cửu Cấp. Mà thủ hạ của Bạt Hồ đã có bảy tên cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp. Những người cảnh giới Linh Hoàng bát cấp kia khi đuổi tới nơi khí trời sinh ra hỗn độn chi lực kia sợ rằng hỗn độn chi lực đã bị những người tu luyện cảnh giới Linh Hoàng cửu cấp phân chia xong.
- Hừ!
Phương Viên chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không có đáp lời Bạt Hồ.
Bạt Hồ vẫn đang cười lớn nói:
- Phương Viên! Ngươi chậm một chút, chờ ta đã.
"Vù vù vù"
Một đạo Nhân ảnh hóa thành lưu quang rất nhanh Phi hành về hướng Đông Nam.
- Sao?
- Đó là?
Vốn bốn người Linh Hoàng cửu cấp Doãn Tú đang Phi hành cùng nhau, sau khi nghe thấy Phương Viên truyền âm liền lập tức Phi hành về phương hướng Đông Nam. Tốc độ bốn người chênh nhau không lớn cho nên trong khi Phi hành cũng cách nhau không xa. Nhưng đúng lúc này, một đạo nhân ảnh không ngờ rất nhanh vượt lên phía trước bốn người bọn họ.
Nhân ảnh màu trắng tốc độ cực nhanh, đúng là còn nhanh han nhiều so với tốc độ bốn người bọn họ, gần như không sai biệt lắm so với tốc độ của Phương Viên.
Doãn Tú nhìn thấy bóng trắng đó không khỏi há miệng thở ra, giật mình nói mấy tiếng.
- Đó là Hạ Ngôn! Tốc độ Phi hành của hắn cực nhanh. Khi ở Tinh Đấu Điện ta đã biết. Lúc đó ta sủ dụng tới tám phần mười tốc độ nhanh nhất của mình, nhưng Hạ Ngôn không ngờ có thể dễ dàng đuổi kịp ta.
Tôn Nguyên vừa nhìn bóng trắng phía trước đang càng ngày càng xa, lên tiếng nói.
- Hạ Ngôn này thật sự không tầm thường. Cảnh giới chỉ là Linh Hoàng thất cấp không ngờ có thể có được tốc độ nhanh như vậy, so với chúng ta còn nhanh hơn.
Một người tu luyện khác mặc trường bào màu đen lắc đầu cười khổ nói.
Càng nhanh tới địa điểm có hỗn độn chi lực, lại càng có cơ hội thu thập hỗn độn chi lực. Bọn họ đương nhiên cũng muốn nhanh lên một chút Nhưng Hạ Ngôn vẫn tới trước bọn họ.
"Tê tê"
Bạt Hồ đang trong Phi hành đột nhiên cảm giác được phía sau có một đạo linh lực dao động, không ngờ vững vàng đuổi theo phía sau mình, thậm chí có xu thế càng ngày càng gần, không khỏi nhướng mày đào mắt nhìn lại.
- Cái gì?
- Là tên hỗn đản Hạ Ngôn! Tên này làm thế nào có thể Phi hành nhanh như vậy?
- Đáng giận! Không ngờ dường như còn nhanh hơn so với ta một chút! Điều này sao có thể chứ? Không phải cảnh giới của hắn là Linh Hoàng thất cấp sao? Chết tiệt, thật đáng ghét!
Bạt Hồ nhìn thấy Hạ Ngôn Thân hình cũng hơi chấn động một chút, tức giận đến mức thiếu chút nữa từ không trung ngã xuống.
"Không được, ta không thể đề tiểu tử này như nguyện!"
Sắc mặt Bạt Hồ trầm xuống, lập tức thúc dục linh lực vận chuyển lực lượng không gian pháp tắc.
Tuy nhiên, lúc này hắn đang trong Phi hành với tốc độ cao nhất. Hỗn độn chi lực phía trước hắn cũng muốn lấy. đương nhiên không thể bởi vì ngăn cản Hạ Ngôn liền lãng phí cơ hội thu thập hỗn độn chi lực của mình. Nói như vậy, hắn vận chuyển lực lượng không gian pháp tắc tầng thứ chín thì tốc độ liền giảm xuống rất lớn.
- ồ?
Hạ Ngôn cảm giác được không gian căng thẳng, một cỗ lực lượng áp bách xoay quanh dường như muốn trói buộc minh. Ánh mắt ngưng trọng, tâm niệm lập tức liền nghĩ tới là Bạt Hồ ở phía trước đang sử đụng lực lượng không gian phép tắc
"Bạt Hồ này khẳng định là thấy tốc độ của ta quá nhanh nên muốn ngăn cản ta! Hừ, ta há có thể khiến cho hắn như nguyện!"
Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng trong lòng, sau đó linh lực chợt nổ bắn ra, một đạo kim quang chớp động lập tức chống đỡ rồi mở ra lực lượng không gian pháp tắc trói buộc không ổn định do Bạt Hồ thi triển trong lúc đang Phi hành.