Nhưng mấy chuyện đó có liên quan gì chứ? Cô ta bảo chủ các quán ăn nấu một chén, sau đó cô ta nếm thử, quán nào ngon thì được rồi? Nói trắng ra là ở xã hội này, chỉ cần có tiền, cái gì cũng có thể làm được! Khương Y Vân đưa cháo trắng trong tay giống như hiến bảo vật vậy, cô ta làm nũng với Khương Thiên Lâu: “Ba ba, cháo trắng này là con chạy nhiều chỗ tìm mới mua được, mệt lắm luôn ý! Ba phải thương con thật nhiều đấy nhé!” Khương Y...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.