"Nhãi ranh, mày có thể lên tiếng!" Khúc Bố thật sự không nhịn nổi, dùng chân chọt chân của A Phổ, mở miệng hỏi. "Nói đi, mày dùng ma pháp gì, cứu tỉnh Khương Y Thanh?" Gã cố ý làm ra vẻ không dễ chọc, giọng điệu lạnh như băng. A Phổ vẫn cúi người, hai tay đặt trên đầu gối, đầu cúi xuống như đang ngủ. Hắn nhìn Khúc Bố đá mình một cước, cũng không tức giận, chỉ nhấc chân dịch vào trong, tiếp tục vẫn không nhúc nhích. "Mày ..." Khúc Bố giận không chỗ phát tiết, cứ như đang bị vũ nhục vậy,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.