Chỉ là sức mạnh của tử vong thật sự quá kinh khủng. Anh không muốn mất Trần Phát! Trần Phát ngẩn người. Nhiều năm như vậy, anh ta dường như chưa từng được người khác quan tâm nhiều như thế, hiện giờ được Lâm Phong quan tâm mình, anh ta có thể thật sự cảm nhận được. Hốc mắt trong phút chốc ươn ướt chua xót. Trần Phát cười đưa tay ra, tay còn lại che mu bàn tay của Lâm Phong, sau đó trầm giọng nói: “Phong Tử! Tôi đã bị nhiễm độc trong năm năm, bệnh viện nào mà tôi chưa đến chứ?
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.