“Dì Khương, dì tỉnh rồi à? Ba ba có chăm sóc tốt cho dì không?” Cô nhóc cười hi hi đi tới hỏi. Ba ba? Lâm Phong? Khương Y Thanh sửng sốt, đầu óc nháy mắt tỉnh táo lại! Hai gò má ửng hồng, cô cắn môi, nhìn thoáng qua Lâm Phong, nói: “Ừm, dì không sao.” Bộ dáng nhỏ nhắn ngượng ngùng, mang theo vẻ rụt rè kia khiến Lâm Dao đứng bên cạnh cũng phải bật cười. “Đi thôi, chúng ta đi lấy hành lý, còn phải chuyển xe nữa!” Lâm Phong mỉm cười vẫy tay với mọi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.