Lâm Phong nhìn bóng lưng của Trác Y cùng lão già Ca Mã, trong lòng cảm xúc ngổn ngang. - Vù vù... Vù vù... Trên vai truyền đến tiếng ngáy nhẹ nhàng. Thì ra là Thiến Thiến vẫn nằm trên bả vai của Lâm Phong, không biết đã ngủ từ lúc nào. Bà bác Trác Mã vắt khăn lông nóng, đắp lên trán của Khương Y Thanh. Bà cũng nghe thấy tiếng ngáy của Thiến Thiến, vội vã đã đi tới, nhẹ nhàng nhận lấy Thiến Thiến. "Lâm Phong, cậu không nên quá gấp gáp." "Vợ của cậu cô ấy đã hạ sốt rồi, đợi Trác Y mang
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.