Lúc này, khí thế của Lâm Phong đã hoàn toàn bị Khương Y Thanh đè ép xuống, ỉu xìu như quả cà héo, hoàn toàn không có khí thế như lúc trêu đùa cô vừa rồi. "Thế nhưng không ai trong số họ thực sự quan tâm đến Thiến Thiến, anh sợ bọn họ..." Anh lẩm bẩm thốt lên một câu, âm thanh nhỏ đến nỗi dường như chỉ có chính anh mới có thể nghe thấy được, đáng thương nhìn Khương Y Thanh, bối rối cong miệng. "Khục khục..." Đột nhiên Khương Y Thanh ho khan, như bị khói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.