Lâm Phong nghe vậy lập tức nở nụ cười. Anh kéo Khương Y Thanh đi về phía toà nhà. Anh còn thủ thỉ bên tai của cô: "Em chính là lễ vật lớn nhất." Nói xong, anh đẩy cửa ra. Tay của anh vẫn nắm chặt tay của cô, không hề có ý muốn buông ra. Khương Y Thanh đang rất căng thẳng, luôn nghĩ đến đợi lát nữa nên dùng dáng vẻ gì để đối mặt với người nhà của Lâm Phong. Kết quả lúc này cửa đẩy ra, bỗng nhiên trong nháy mắt toàn bộ khẩn trương đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.