Haiz! “Đương nhiên là do anh để ý, quan sát thấy chứ sao.” Lâm Phong nói, “Lần trước em đau, là anh chăm sóc em chứ ai, em quên rồi à?” Khương Y Thanh nhíu mày, cắn môi. Lần trước? Dường như cô thực sự tin tưởng người trước mặt này! Khương Y Thanh không quan tâm tới Lâm Phong nữa, nghiêng người tránh sang một bên, uống cạn chai nước ngọt trong tay mình. “Đi ngủ.” Khương Y Thanh nói xong, ngửi thấy mùi rượu đang bám trên người, tiếp tục cau mày âm thầm lẩm bẩm. “Không biết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.