Lâm Phong và Khương Y Thanh bị Thiến Thiến chọc cười, cả hai yêu chiều nhìn Lâm Thiến Thiến, sau đó lại quay sang nhìn nhau, thấy được hạnh phúc và ấm áp trong mắt của đối phương. “Ăn từ từ thôi, vẫn còn nhiều lắm!” Lâm Phong khẽ cười nói. Nói xong, anh và Khương Y Thanh bắt đầu ăn cơm. Một bữa ăn thật đầm ấm, thật ngon miệng. Cả ba ăn đến no cả bụng, bụng Lâm Thiến Thiến tròn căng, thậm chí đã cách một lớp quần áo vẫn có thể thấy được bụng tròn kia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.