Thậm chí Nguyệt Lượng còn ghé đầu vào lòng bàn tay của Lâm Phong cọ cọ, sau đó trong mắt hiện lên một tia đau đớn giống như con người. Lâm Phong ngẫm nghĩ một hồi, sau đó lại dùng tay vuốt ve đầu Nguyệt Lượng, nghiêm túc nói với nó: “Ừm, ở đây tao có một ít đồ ngon, ăn đi, ăn vào rồi sẽ có sức để sinh con.” Lâm Phong nói xong, đẩy thùng giấy trong tay tới trước mặt Nguyệt Lượng. Đều nói động vật có linh tính. Lời này quả nhiên không phải là giả. Lúc thùng giấy kia được
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.