Trong lúc Lâm Dao đang điên cuồng nghĩ tới đủ loại công việc bán thời gian trong đầu, Lâm Phong rốt cục mở miệng. Ngữ khí của anh vẫn rất lạnh lùng, thế nhưng không còn giận dữ như lúc ban đầu. “Giờ em nhớ kỹ lại xem, đến tột cùng là em thiếu nợ bao nhiêu tiền, nợ của ai, nghĩ cho kỹ vào.” Lâm Phong đánh lái vào chỗ ngoặt, dừng trước trường mẫu giáo Lam Thiên, quay đầu nhìn Lâm Dao, “Tối nay anh sẽ hỏi lại một lần nữa, em ở đây suy nghĩ cho thật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.