Lâm Phong cũng không nghĩ nhiều, đứng dậy vươn tay, vỗ vỗ bả vai Trần Phát, cúi người nói: “Tôi đi tìm ông chủ, cậu ở lại mà có việc gì cứ gọi điện thoại cho tôi.” Nói xong cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nhanh chóng đi ra bên ngoài. Thấy Lâm Phong kiên định đi ra ngoài như vậy, trong lúc nhất thời có cảm giác âm u không thể diễn tả. Không thể nào? Sẽ không phải là thật đâu? Chẳng lẽ… Là Rolex thật sao? Lúc này, tầm mắt của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.