So với Thiến Thiến thì Lâm Phong dường như lo lắng cho Khương Y Thanh hơn. “A, đúng là thật kỳ lạ!” Lâm Phong thầm cười khổ, bản thân anh cũng ngạc nhiên trước sự thiên vị không thể giải thích được của mình. “Thiến Thiến và Khương Y Thanh sẽ ổn thôi. Một tháng sẽ trôi qua nhanh thôi...” Anh tự an ủi mình, cảm giác buồn ngủ dần dần xâm chiếm anh, và chẳng mấy chốc anh bắt đầu ngáy ngủ. Sáng sớm hôm sau, Lâm Phong tỉnh dậy khi trời vừa rạng sáng. Bình thường anh không ngủ nhiều, vì vậy anh chỉ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.