"Em còn nói không có?" Lâm Phong cười nhìn về phía Khương Y Thanh nói. Lúc này khuôn mặt của cô hồng hồng, ánh mắt né tránh không dám nhìn mình. Khương Y Thanh cắn cắn môi, lấy dũng khí, nhìn Lâm Phong, sau đó nhỏ giọng nói: "Anh ăn no chưa? Em muốn ăn lẩu!" Cô vội nói sang chuyện khác, dù sao hiện tại bầu không khí giữa hai người thật sự là quá vi diệu rồi. Nếu như không có ai thì cũng thôi đi, nhưng nơi đây đang vừa múa vừa hát, khắp nơi đều là người. Thậm chí còn có không
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.