Khương Y Thanh càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không ổn nên cô vội vàng chạy đi. Lâm Phong nhìn bóng lưng gần như bỏ chạy của Khương Y Thanh, khóe môi không kìm được nhếch lên. Cô gái này càng ở gần càng thấy dễ thương, ở bên nhau lâu như vậy mà vẫn còn thẹn thùng? Lâm Phong suy nghĩ nhưng tay vẫn không trì hoãn, bắt đầu giúp Khương Y Thanh thu dọn quần áo. Khương Y Thanh đi vào phòng vẽ, mở cửa sau đó nhanh chóng đóng lại, sau đó từ trượt xuống phía sau cánh cửa,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.