“Cuối cùng chỉ còn mấy thùng hạt giống do tổ tiên cả đời tích góp được để lại, trước khi qua đời ông nội tôi tỉnh ngộ, hối hận vô cùng, nên đã bảo cha tôi dẫn tôi đi trồng cây, nhưng trận lũ lớn kia đi qua, hạt giống đều bị ngấm nước, không biết là do nước hay do tổ tiên trừng phạt, tất cả hạt giống đều không nảy mầm được.” Vẻ mặt của Tề Vân Hải trông uể oải, như thể ông bị chọc và chỗ đau vậy. “Nhưng mà người anh em à, tôi thật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.