Sơ Maria thấy Kiều Tâm Vũ và Tiểu Lê trở về thì rất là vui mừng, bà ôm chầm cả hai vào lòng thể hiện sự yêu vô hạn.
Sơ Maria vuốt tóc Kiều Tâm Vũ rồi lên tiếng “Con vẫn sống tốt chứ Tâm Vũ?”
Kiều Tâm Vũ gật đầu “Dạ hiện tại con sống rất tốt, có thể theo đuổi đam mê làm điều mình muốn, con đang sống rất là hạnh phúc bên cạnh những người yêu thương con ạ.”
Sơ Maria xúc động đến rơi nước mắt “Như vậy thì tốt quá rồi, con xứng đáng có được một cuộc sống tươi đẹp.”
Tiểu Lê nói thêm vào “Tâm Vũ của chúng ta sắp tới nhất định sẽ trở thành ngôi sao sáng nhất bầu trời Nam Giang đó sơ à.”
Sơ Maria vui vẻ gật đầu “Uhm, con cố gắng ở bên cạnh chăm sóc Tâm Vũ giúp sơ nha Tiểu Lê, chúng ta mang ơn Tâm Vũ nhiều lắm đó con à.”
Kiều Tâm Vũ nắm lấy bàn tay gầy guộc của sơ Maria rồi lên tiếng “Phải là con mang sơ và cô nhi viện này mới đúng ạ, nếu không có sơ và cô nhi viện thì có lẽ đã không có con của ngày hôm nay rồi.”
Cô nhi viện có phòng dư bên nhóm người bên Tinh Lạc sẽ ở lại cô nhi viện luôn, mọi người người cũng thích chơi với các em nhỏ nên không khí cô nhi viện trở nên náo nhiệt hẳn.
Bối cảnh phim Tình thương của Mẹ là thời dân quốc, trang phục mà Kiều Tâm Vũ thường mặc trong vai người mẹ nghèo đơn thân rất là cũ kỹ, màu sắc tối nhưng vẫn không dìm được nhan sắc đỉnh cao của cô.
Hôm nay Kiều Tâm Vũ diễn đoạn Tưởng Hy Nguyệt nhận được tin báo mất con khiến cho tất cả nhân viên bên đoàn làm phim phải rưng rưng nước mắt, vẫn là nét diễn nhẹ nhàng bằng ánh mắt không hề vật vả nhưng lại khiến người ta đau lòng khôn xiết không cầm được nước mắt.
Thông qua biểu cảm của Kiều Tâm Vũ mọi người dường như có thể hiểu được cảm giác đau đớn tột cùng của một người mẹ khi mất con.
Hàn Tô Tô nhìn thấy Kiều Tâm Vũ diễn cảnh đó xong thì cũng khóc tơi tả, mặc dù không ưa Kiều Tâm Vũ nhưng Hàn Tô Tô phải công nhận rằng nét diễn của cô rất là đỉnh cao nếu đổi lại là Hàn Tô Tô diễn phân đoạn đó thì cũng không bùng nổ cảm xúc được như vậy.
Hàn Tô Tô lúc này có cái nhìn khách quan hơn về cách lựa chọn diễn viên của Đào Thang Duy, nét diễn của Kiều Tâm Vũ rất nhẹ nhàng nhưng lại cứa sâu vào trái tim và tâm trí của người xem chứ không gào khóc khảm cổ vật vã nhưng không thể hiện được hết nỗi đau của một người mẹ mất con.
Đến phân cảnh Kiều Tâm Vũ hắc hóa khi nhân vật Tưởng Hy Nguyệt quyết tâm vào Đường gia báo thù cho con trai của mình thì càng khiến người xem nổi hết da gà vì ánh mắt sắc lạnh, mỗi cái liếc mắt của cô cũng đủ làm diễn viên diễn cùng không rét mà run.
Đến nỗi trong phân cảnh Đường Gia Hựu bị Tưởng Hy Nguyệt đẩy ngã từ trên lầu ba xuống, Tô Cẩn cảm giác như người đối diễn cùng mình không phải là Kiều Tâm Vũ mà dường như cô đã hòa mình trở thành Tưởng Hy Nguyệt vậy khiến anh sợ đến quên mất thoại luôn.
Đào Thang Duy hô lên “NG, nghỉ 10 phút đi rồi diễn lại.”
Kiều Tâm Vũ vỗ vai Tô Cẩn một cái rồi lên tiếng hỏi “Ông bị sao vậy? Đang cao trào cảm xúc cái tự nhiên quên thoại à.”
Tô Cẩn rùng mình dùng ngón tay chỉ vào vai của Kiều Tâm Vũ một cái “Bà là Kiều Tâm Vũ hay Tưởng Hy Nguyệt vậy hả?”
Kiều Tâm Vũ nhướng mày “Ông bị cái gì vậy hả Tô Cẩn?”
Tô Cẩn đưa tay lau mồ hôi trên trán rồi lên tiếng đáp “Ánh mắt của bà khi nãy đáng sợ lắm luôn, cứ như muốn ăn tuôi nuốt sống tôi không bằng.”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy liền cười hắc hắc “Ông bị gì vậy hả Tô Cẩn? Lúc đó Tưởng Hy Nguyệt đang căm hận muốn giết chết Đường Gia Hựu muốn hắn ta trãi nghiệm cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng của Tiểu Minh nên tôi mới phải nhìn ông kiểu đó thôi.”
Tô Cẩn nhướng mày “Lần trước trong Dạ Nguyệt Thời Không cũng có một phân đoạn bà hắc hóa nhưng đâu có đáng sợ như thế này.”
Bản thân Kiều Tâm Vũ biết lần này cô hòa mình vào vai diễn Tưởng Hy Nguyệt như thế là bởi vì cảm xúc trong lòng cô một phần đồng cảm với nhân vật cho nên mới liên tục bùng nổ cảm xúc chân thật như thế.
Kiều Tâm Vũ không có nói chuyện mình từng mang thai cho Tô Cẩn nghe cô nói lảng sang lý do khác “U là trời, diễn xuất ngày càng phải thăng hạn chứ chẳng lẽ ông muốn tôi dậm chân tại chỗ à, ông còn thấy sợ tôi thì lúc lên phim tôi tin rằng khán giả sẽ phải lạnh sống lưng vì sự độc ác của nhân vật khi quyết tâm báo thù.”
Tô Cẩn thở hắc ra một cái “Uhm bây giờ thì tôi an tâm hơn rồi, chứ lúc nãy tôi cứ tưởng bà bị Tưởng Hy Nguyệt nhập thật thì ăn mày.”
“Nói tầm bậy tầm bạ, lo mà xem thoại để lát quay lại đi kìa.”
Gần đến sinh nhật của Kiều Tâm Vũ rồi nên Tịch Kỳ Phong bí mật đến Thu Phong Cổ Trấn tổ chức sinh nhật cho cô thật là hoành tráng ở cô nhi viện Huyền Phương còn mời cả đoàn phim đến dự chung.
Bình thường dù có cảnh quay hay không thì Tô Cẩn cũng đến phim trường nhưng hôm nay anh lại bảo mệt không muốn đến nên Kiều Tâm Vũ chỉ đi cùng Đường Cổ thôi, anh ở lại phụ chuẩn bị sinh nhật cho cô.
Lúc Kiều Tâm Vũ và Đường Cổ quay xong trở về cô nhi viện Huyền Phương thì Bạch Long và Tô Cẩn vẫn không nói gì cho cô biết về tiệc sinh nhật hết để gây bất ngờ.
Kiều Tâm Vũ đi vào cổng lớn của cô nhi viện Huyền Phương, bình thường giờ này là giờ ăn cơm chiều rất náo nhiệt nhưng hôm nay lại im lặng đến lạ đèn cũng không mở luôn, cô thấy có gì đó không đúng nên đẩy cửa nhà chính đi vào.
Kiều Tâm Vũ nhìn thấy trong bóng tối ánh nến lung linh, mọi người đang đứng trước một cái bàn đặt một cái bánh kem hình một cái lâu đài vô cùng hành tráng, ở giữa là Tịch Kỳ Phong nên càng bất ngờ hơn.
Mọi người cùng cất tiếng hát “Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday, happy birthday and the start burn tonight. Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you.”
Đường Cổ kéo Kiều Tâm Vũ qua chỗ để bánh sinh nhật “Tâm Vũ cô mau cầu nguyện đi.”
Kiều Tâm Vũ nhìn mọi người ai cũng gật đầu có ý bảo cô nhắm mắt lại cầu nguyện, cô mỉm cười nhắm mắt ước một điều ước rồi mở mắt ra thổi nến.
Lúc đó đèn nhà sinh hoạt chính của sáng lên, Tô Cẩn và Bạch Long bắn pháo giấy “Chúc mừng sinh nhật Tâm Vũ.”
Kiều Tâm Vũ rất bất ngờ vì buổi tiệc sinh nhật này, cô nhìn qua Tịch Kỳ Phong anh liền cầm một bó hoa hồng đỏ thắm đỏ thắm thật tươi và một cái chìa khóa đưa cô “Chúc em sinh nhật vui vẻ Tâm Vũ.”
Kiều Tâm Vũ nhận lấy bó hoa và chiếc chìa khóa rồi hiếu kỳ lên tiếng hỏi “Chìa khóa này là sao hả? Dung để mở cái gì?”
Tịch Kỳ Phong tỏ vẻ thần thần bí bí “Chờ lúc em về nhà sẽ biết chiếc chìa khóa này dùng để mở cái gì.”
“Uhm được dù sao cũng cảm ơn anh trước.”
Bên đoàn phim cũng đến tham dự tiệc sinh nhật của Kiều Tâm Vũ và còn chuẩn bị quà tặng cho cô nữa.
Tịch Kỳ Phong mang theo hai đầu bếp Michelin 5 sao đến để chuẩn bị các món ăn phục vụ tất cả mọi người, anh còn rất tinh tế chuẩn bị đủ quà cho các em nhỏ ở cô nhi viên rồi cùng Kiều Tâm Vũ phát cho các bé.
Hàn Tô Tô không hề biết mối quan hệ giữa Kiều Tâm Vũ và Tịch Kỳ Phong nên khi nhìn
thấy Kiều Tâm Vũ thân thiết với anh thì tỏ vẻ chán ghét thầm nghĩ [Đúng là người phụ nữ trơ trẽn mà, bình thường thì bám lấy Tô Cẩn đến lúc gặp Vincent chủ tịch tập đoàn Kình Long thì lại vứt Tô Cẩn sang một bên.]
Buổi tối, Tịch Kỳ Phong ngủ lại tại căn nhà nhỏ của Kiều Tâm Vũ ở phía sau cô nhi viện, anh nằm bên cạnh cô ôm cô vào lòng.
“Sao đột nhiên anh lại đến Thu Phong Cổ Trấn còn bất ngờ tổ chức sinh nhật cho em nữa vậy?”
Tịch Kỳ Phong hôn nhẹ lên trán của Kiều Tâm Vũ rồi đáp “Anh từng tự hứa với lòng sau này mỗi năm anh sẽ nhớ sinh nhật của em, sẽ tổ chức những buổi sinh nhật bất ngờ khiến sinh nhật của em trở nên thật đặc biệt.”
Kiều Tâm Vũ cảm thấy nai con chạy trong lòng “Cảm ơn anh nha Kỳ Phong, hôm nay em cảm thấy rất là vui, rất là hạnh phúc khi có anh ở bên cạnh trong sinh nhật như thế này.”
Tịch Kỳ Phong siết tay ôm Kiều Tâm Vũ chặt hơn vào lòng “Mấy tuần qua không được gặp em anh nhớ em chết đi được.”
Kiều Tâm Vũ nhướng mày “Nhưng tối nào chúng ta cũng gọi video mà.”
Tịch Kỳ Phong dẩu môi “Gọi video thì chỉ thấy được em qua màn hình có được ôm em, hôn em đâu chứ.”
“Rồi rốt cuộc là nhớ em hay là thân thể em?”
Tịch Kỳ Phong mỉm cười xấu xa rồi trở người nằm áp trụ lên người của Kiều Tâm Vũ, anh cong môi mỉm cười tà mị rồi lên tiếng đáp “Anh nhớ cả hai” sau đó anh hôn xuống đôi môi anh đào mềm mại ngọt ngào của Kiều Tâm Vũ.
Ừm sau đó chuyện gì xảy ra thì gia đình biết rồi ha!
Chỉ còn khoảng hai ngày nữa là phim Tình thương của Mẹ sẽ đóng máy nên Tịch Kỳ Phong ở lại chờ đón Kiều Tâm Vũ về luôn, ngày cuối quay anh còn đưa xe thức ăn nhanh và trà sữa đến mời tất cả mọi người trong đoàn làm phim nữa.
Ngày cuối Hàn Tô Tô nhân lúc Tô Cẩn đứng một mình thì bước đến gần anh rồi lên tiếng “Anh Tô Cẩn em thần tượng anh từ rất lâu rồi, chúng ta cũng thật là có duyên đã diễn chung 2 lần liên tiếp, anh có thể nào cho em phương thức liên lạc chúng ta làm bạn được không hả?”
Tô Cẩn để ý từ lúc tham gia phim Tình thương của Mẹ thì Hàn Tô Tô hay nhìn Kiều Tâm Vũ bằng ánh mắt cay độc, biết cô không có ý tốt với Kiều Tâm Vũ nên thẳng thừng lên tiếng “Bạn của tôi nhiều lắm rồi nếu có add thêm cô thì chắc cũng không có thời gian mà liên hệ.”
Hàn Tô Tô bị Tô Cẩn đối xử lạnh nhạt thì càng cảm thấy căm hận Kiều Tâm Vũ hơn nữa.