Mục lục
Hôn Nhân Hợp Đồng - Yêu Em Thật Lòng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắc Long và một số anh em trong Tam Long Hội đi ra khỏi phòng bao riêng, Tịch Thiếu Kiệt lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Tịch Kỳ Phong rồi lên tiếng “Là anh cố tình ép Tâm Vũ gả đến Tịch gia có đúng không hả?”

Tịch Kỳ Phong ngồi xuống ghế bắt chéo chân rồi nhàn nhã rót một ly rượu vang, anh uống một ngụm rồi lên tiếng đáp “Phải thì đã sao hả?”

Vẻ mặt của Tịch Thiếu Kiệt hiện lên sự tức giận “Lần đó chúng ta vô tình gặp nhau ở Mỹ khi ấy anh đã biết thân phận của tôi từ trước rồi đúng không hả? Anh nghe tôi nói Tâm Vũ là bạn gái của tôi cho nên mới tìm mọi cách để bắt buộc cô ấy gả cho anh có đúng không hả?”

Tịch Kỳ Phong thẳng thắng gật đầu thừa nhận “Phải, lúc đó tôi cảm thấy hứng thú với Kiều Tâm Vũ đơn giản vì cô ấy là bạn gái của cậu thôi, nhìn qua ánh mắt của cậu tôi thừa hiểu cô ấy rất quan trọng với cậu nên tôi đã tìm mọi cách để cô ấy phải kết hôn với tôi đấy, mẹ cậu cướp mất người phụ nữ quan trọng trong đời tôi thì tôi muốn cậu cũng phải trãi nghiệm cảm giác của tôi khi ấy.”

Tịch Thiếu Kiệt nắm chặt tay thành nắm đấm “Khốn khiếp, rõ ràng đó là ân oán của Tịch gia thì liên quan gì đến cô ấy mà anh phải làm như thế chứ? Hiện nay anh đã thắng rồi anh buông tha cho Tâm Vũ được rồi đó.”

“Ban đầu đúng là vì Tâm Vũ có quan hệ tình cảm với cậu nên tôi mới tìm mọi cách đem cô ấy ở bên cạnh mình nhưng sau này tôi mới phát hiện ra Tâm Vũ vốn là người con gái rất quan trọng trong đời tôi nên tôi càng không thể đánh mất cô ấy được.”

Tịch Thiếu Kiệt nắm chặt thành nắm đấm rồi lên tiếng nhíu mày “Tịch Kỳ Phong hiện tại anh đã có tất cả trong tay rồi anh buông tha cho Tâm Vũ đi mà, đừng hành hạ cô ấy nữa.”

Tịch Kỳ Phong nhấp môi một ngụm rượu rồi nói tiếp “Sao cậu biết là Tâm Vũ ở bên cạnh tôi không tốt chứ, hiện tại cô ấy đang sống rất vui vẻ hạnh phúc bên cạnh tôi, Tâm Vũ ở lại bên cạnh tôi là vì cô ấy yêu tôi, cậu nên nhớ lần trước cô ấy đối đầu với cậu trong dự án nhà hát Thượng Huyền là vì cô ấy yêu tôi.”

Tịch Thiếu Kiệt không thể chấp nhận được sự thật rằng Kiều Tâm Vũ đem lòng yêu người đàn ông khác liền gào lên “Không đúng, cô ấy là bị ép gả cho anh, cô ấy không hề yêu anh.”



“Cậu từng rủ cô ấy bỏ trốn cùng cậu hơn một lần nhưng cô ấy lại không đồng ý bởi vì trái tim cô ấy đã nằm ở chỗ tôi rồi.”

Tịch Thiếu Kiệt thất thỉu rớt nước mắt “Thật là đáng buồn làm sao, vốn dĩ tôi mới là người gặp cô ấy trước cơ mà.”

Tịch Kỳ Phong nhướng mày lên nhìn Tịch Thiếu Kiệt rồi lên tiếng “Thật ra tôi mới là người gặp cô ấy trước, tôi và cô ấy là duyên tiền định còn cậu và cô ấy chỉ là bèo nước tạm thời gặp nhau mà thôi.”

Tịch Thiếu Kiệt thất vọng đến cùng cực chuyện bị sa thải khỏi công ty cũng không đau bằng phải chấp nhận chuyện người con gái mình yêu đem lòng yêu một người đàn ông khác.

“Anh thắng rồi, anh đã có được Tâm Vũ vậy thì tôi mong rằng anh có thể chăm sóc cô ấy, cả đời này mang đến hạnh phúc cho cô ấy.”

Tịch Kỳ Phong chân thật lên tiếng đáp “Chuyện đó là đương nhiên rồi dù cậu không nói thì tôi vẫn sẽ làm vậy mà.”

Tịch Thiệu Kiệt lảo đảo đi ra khỏi phòng bao, lúc đi ra khỏi bar thì anh nhìn thấy Đàm Duệ Linh lái xe đến tìm mình.

Đàm Duệ Linh tỏ vẻ lo lắng lên tiếng hỏi han Tịch Thiếu Kiệt “Anh sao vậy Thiếu Kiệt? Mấy ngày nay anh đã ở đâu? Em lo lắng cho anh lắm đó, hôm nay mới có người quen nói thấy anh ở bar Thiên Đường em liền đến tìm anh này.”

Tịch Thiếu Kiệt nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Đàm Duệ Linh thì cảm thấy vô cùng áy náy, anh chưa từng dành cho cô một chút tình cảm chân thành nào cả nhưng mà hình như từ lúc bắt đầu cô vẫn luôn dành cho anh sự nhiệt tình như thế.

Đàm Duệ Linh đỡ Tịch Thiếu Kiệt lên xe rồi lên tiếng an ủi anh “Thiếu Kiệt à, không sao hết không làm việc ở Tịch Thị nữa thì anh đến Đàm Thị làm việc cũng được mà, em đã nói với ba em sắp xếp cho anh xong hết rồi.”

Tịch Thiếu Kiệt nắm lấy bàn tay của Đàm Duệ Linh một giọt nước mắt rơi xuống giọng anh nghẹn ngào vang lên “Xin lỗi em Duệ Linh, anh là chồng không chăm sóc tốt cho em còn làm em phải lo lắng nữa.”

Đàm Duệ Linh ôm lấy Tịch Thiếu Kiệt lên tiếng an ủi “Chúng ta là vợ chồng anh đừng khách sáo với em làm gì, thôi để em đưa anh về nghỉ ngơi.”

Kiều Nguyệt Dung làm theo lời của Tôn Di lấy danh nghĩa của Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh hẹn Tịch Kỳ Phong đến một nhà hàng sang trọng gặp mặt nói chuyện riêng, anh vì nể mặt ba mẹ ruột của Kiều Tâm Vũ nên đến gặp xem họ nói gì.

Lúc Tịch Kỳ Phong đến điểm hẹn thì không thấy Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh mà chỉ thấy Kiều Nguyệt Dung mặc một bộ váy ôm sát cơ thể khoe đường cong gợi cảm ngồi chờ sẵn mà thôi.



Tịch Kỳ Phong vừa nhìn thấy Kiều Nguyệt Dung là đã biết cô ta dở trò hẹn mình ra gặp mặt rồi chứ không có Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh nào ở đây cả.

“Người hẹn tôi chắc chắn là cô rồi đúng không?” Tịch Kỳ Phong tỏ vẻ lạnh lùng lên tiếng hỏi.

Kiều Nguyệt Dung gật đầu “Phải em có chuyện quan trọng nên đành mượn cách này để hẹn gặp mặt Tịch thiếu đây.”

“Có gì thì nói nhanh lên đi, tôi không có nhiều thời gian đâu.”

Kiều Nguyệt Dung ngồi xuống “Được thôi, để tránh mất thời gian của anh thì em nói luôn vấn đề chính vậy, lúc trước khi Tịch gia đến đưa sính lễ hỏi cưới đáng lý ra em là người gả đến Tịch gia làm vợ anh mới đúng nhưng mà Kiều Tâm Vũ lại mưu mô tham vinh hoa phú quý nên đã xin ba mẹ em cho cô ta gả thay đến đó. Kiều Tâm Vũ chỉ là con nuôi của Kiều gia nhưng mưu mô xảo trá nhiều lần hãm hại em để có thể bước chân vào Tịch gia đấy.”

Kiều Nguyệt Dung vừa nói vừa đưa tay miết miết mu bàn tay của Tịch Kỳ Phong, chân cô ta bên dưới bàn cũng không an phận mà cọ cọ vào chân anh thể hiện rõ sự câu dẫn trắng trợn.

Tịch Kỳ Phong nhướng mày nhìn Kiều Nguyệt Dung rồi lên tiếng hỏi “Vậy bây giờ cô nói với tôi những chuyện này để làm gì hả?”

Kiều Nguyệt Dung lả lơi lên tiếng “Tịch tổng, ban đầu vốn dĩ chúng ta mới là một đôi tất cả vì Kiều Tâm Vũ hãm hại nên mới bị chia rẽ, anh không cảm thấy cô ta rất là xấu hay sao hả?”

Tịch Kỳ Phong nâng khóe môi lên cười lạnh “Tôi lại cảm thấy vợ của tôi rất là xinh đẹp so sánh với cô thì đúng là một trời một vực.”

Kiều Nguyệt Dung như bị dội nguyên gáo nước lạnh vào mặt nên chưng hững, qua vài giây cô ta lên tiếng nói tiếp “Cô ta chỉ được chút nhan sắc đó thôi chứ tâm tư độc ác vì muốn gả đến Tịch gia trở thành đại thiếu phu nhân mà trăm phương nghìn kế hãm hại em đó.”

Tịch Kỳ Phong ngẩng đầu lên nhìn Kiều Nguyệt Dung bằng ánh mắt sắc lạnh rồi lên tiếng “Là Tâm Vũ trăm phương nghìn kế muốn gả đến Tịch gia hay là cô tìm đủ mọi cách để đùn đẩy hôn sự này qua cho cô ấy thì chúng ta đều đã biết rõ rồi mà, hà tất phải ở đây giả mèo khóc chuột tỏ ra mình là người bị hại chi cho mệt thân.”

Kiều Nguyệt Dung nghe vậy thì vẻ mặt liền biến sắc hành động câu dẫn của cô ta cũng khựng lại chuyển sang dè vặt.

Tịch Kỳ Phong lại lên tiếng nói tiếp “Đừng tưởng là tôi không biết cô hai lần diễn vở kịch tự tử để bên Kiều gia ép Tâm Vũ gả đến Tịch gia đấy nhé, mối hôn sự này là ngay từ ban đầu cô tự mình chuyển sang cho người khác nên bây giờ đừng có ở đây đặt điều nói xấu vợ tôi.”

Kiều Nguyệt Dung trợn tròn mắt lên tự hỏi làm sao mà Tịch Kỳ Phong lại biết rõ chuyện mà cô ta đã làm ở Kiều gia như thế nên chẳng còn gì để biện minh nữa cả.



Tịch Kỳ Phong cảm thấy ngồi nói chuyện phiếm với Kiều Nguyệt Dung thôi cũng cực kỳ mất thời gian nên anh đứng dậy “Không thể chấp nhận tôi lúc tôi thất bại nhất, xấu xí nhất thì không xứng đáng đứng bên cạnh tôi lúc tôi tốt đẹp nhất thành công nhất.”

Kiều Nguyệt Dung vẫn chưa buông bỏ mà đứng dậy níu lấy cánh tay của Tịch Kỳ Phong “Em chưa từng chê bai anh gì cả em từng nghĩ sau khi gả đến Tịch gia sẽ một lòng một dạ chăm sóc cho anh tất cả đều tại Kiều Tâm Vũ hết.”

Tịch Kỳ Phong trừng mắt nhìn Kiều Nguyệt Dung bằng ánh mắt sắc lạnh khiến cô ta không rét là run, anh lạnh lùng hô lên “Cút, thể loại người mặt dày vô sĩ như cô không có tư cách đụng vào người tôi.”

Tịch Kỳ Phong hất tay của Kiều Nguyệt Dung ra rồi đi thẳng một đường không thèm nhìn cô ta thêm một lần nào nữa.

Kiều Nguyệt Dung cảm thấy kế hoạch của mình không thành công thì tức giận ngồi phịch xuống ghế rồi uống hết một chai rượu mạnh để hả cơn giận trong lòng xuống.

Tối đó, Kiều Nguyệt Dung trở về nhà thì bụng truyền đến cảm giác đau đớn dữ dội nên phải đi cấp cứu, bác sĩ chuẩn đoán cô ta mang thai đã gần ba tháng rồi nhưng vì uống quá nhiều chất kích thích là rượu nên mới dẫn đến tình huống nguy kịch như vừa rồi.

Lần trước Kiều Nguyệt Dung mượn chuyện hãm hại Kiều Tâm Vũ và Tô Cẩn rồi bị cộng đồng mạng lên án dữ dội mà nói rằng cô ta quá stress mà dẫn đến sảy thai để giải quyết cái thai giả đồng thời khiến cho Triệu Lệ Quỳnh càng căm giận Kiều Tâm Vũ nhưng thời điểm đó cô ta đang bị vây khốn trong tin đồn nên không làm lớn chuyện này.

Bây giờ Kiều Nguyệt Dung lại phát ra là bản thân mình mang thai thời gian cũng đã gần ba tháng rồi nên không thể nói thật với Triệu Lệ Quỳnh được, cô ta phải mua chuộc bác sĩ nói rằng chỉ mới mang thai được hơn một tháng thôi.

Kiều Nguyệt Dung hậm hực thầm nghĩ [Khốn khiếp thật mình còn muốn dụ dỗ Tịch Kỳ Phong vậy mà lại mang thai với Đoàn Nam Khánh thật.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK