Kiều Tâm Vũ lên tiếng đáp “Em sẽ thử thiết kế lại dự án này theo phong cách kiến trúc cổ sau đó anh có thể so sánh hai phương án với nhau.”
“Anh chỉ sợ em mệt thôi, em sắp vào đoàn phim còn phải kham thêm bảng thiết kế dự thầu thì thật không dễ dàng đâu.”
Kiều Tâm Vũ nở một nụ cười tự tin lên tiếng đáp “Anh không nghe người ta nói rằng một khi đi theo đam mê là sẽ cháy hết mình sao? Em mà đã đạt mục tiêu cố gắng thì nhất định phải hoàn thành mới được.”
Tịch Kỳ Phong gật gật đầu thể hiện rõ sự yêu chìu vô hạn đối với Kiều Tâm Vũ “Được, em thích làm gì anh cũng đều ủng hộ hết nhưng không được quá sức, bây giờ em đã có anh bên cạnh rồi có việc gì khó khăn cứ nói với anh chúng ta cùng nghĩ cách giải quyết, em không cần một mình gồng gánh hết những chuyện không vui.”
Kiều Tâm Vũ cảm thấy trái tim mình dao động trước lời nói này của Tịch Kỳ Phong, từ trước đến nay cô toàn tự mình gánh vác mọi thứ đến hôm nay mới có một người đối xử với cô dịu dàng ấm áp như thế này.
“Em sao vậy Tâm Vũ? Anh nói câu này không đúng làm em không vui hả?”
Kiều Tâm Vũ khẽ lắc đầu “Không có, cảm ơn anh nha Kỳ Phong.”
“Chúng ta là vợ chồng không nên khách sáo, à cùng ăn bánh hoa đào nha anh thích loại bánh này lắm đó.”
Tịch Kỳ Phong cầm một cái bánh hoa đào lên đưa đến bên miệng của Kiều Tâm Vũ “Em ăn thử xem có ngon không?”
Kiều Tâm Vũ há miệng ra cắn thử một cái cảm thấy vị ngọt vừa phải rất thơm và không quá béo nên gật đầu “Uhm rất là ngon.”
Tịch Kỳ Phong khẽ cười vui vẻ “Anh ước gì chúng ta có thể mãi mãi bên nhau bình yên như thế này thì tốt quá rồi ha.”
Kiều Tâm Vũ nghe vậy thì liền bị sặc, hai người kết hôn hợp đồng thôi có phải vợ chồng thật sự đâu mà Tịch Kỳ Phong ao ước lạ lùng quá.
Tịch Kỳ Phong liền lấy tách trà sâm trên bàn đưa cho Kiều Tâm Vũ “Uống nước vào, từ từ thôi.”
Kiều Tâm Vũ uống một hơi cạn hết tách trà sâm mà Cao Đàn Hương bảo nhà bếp chuẩn bị cho Tịch Kỳ Phong luôn nên cô ái ngại nhìn anh với vẻ áy náy.
“Thôi chết đây là trà bà nội kêu người chuẩn bị cho anh, em lỡ uống hết rồi để em đi pha tách khác cho anh nha.”
Kiều Tâm Vũ vừa đứng dậy tính bước đi thì Tịch Kỳ Phong kéo cô lại, hai người đối diện nhau, anh cúi người xuống hôn lên môi của cô một cách nhẹ nhàng khiến tim cô đập liên hồi trong lồng ngực trái, lúc này đột nhiên cảm giác thân thể cứng đờ không còn suy nghĩ được chuyện phải đẩy anh ra luôn.
Tịch Kỳ Phong quyến luyến rời môi của Kiều Tâm Vũ rồi lên tiếng nói với cô “Vậy là anh uống trà rồi nha, trà dính trên môi em đó.”
Kiều Tâm Vũ xấu hổ đỏ mặt đẩy Tịch Kỳ Phong ra xa mình “Anh đúng là cái đồ lưu manh mà” sau đó cô bỏ chạy về phòng ngủ luôn không dám ở đó với anh nữa.
Tịch Kỳ Phong nhìn hành động của Kiều Tâm Vũ thì đứng cười một mình lẩm bẩm “Cô ấy đúng là có những điểm rất là dễ thương khiến mình không muốn yêu cũng không được nữa rồi.”
Kiều Tâm Vũ ngồi trên giường ngủ thở dốc thầm nghĩ [Mày điên rồi Kiều Tâm Vũ, sao mỗi lúc ở bên cạnh Tịch Kỳ Phong thì tim lại đập nhanh như thế chứ, còn nữa sao lại không có cảm giác khó chịu khi anh ta có những cử chỉ thân mật như thế chứ, thật là kỳ lạ.]
Kiều Nguyệt Dung lại đến tìm Ngô Tích để hỏi về chuyện sắp xếp cho cô ta tham gia đoàn làm phim của Nghê Gia Long.
Ngô Tích thở dài “Nếu là người khác thì tốt rồi ngặt nỗi Hàn Tô Tô lại là fans trung thành của Tô Cẩn nên cô ta thà đóng vai phụ để được gặp thần tượng cũng không muốn nhận vai chính trong dự án phim khác.”
Ánh mắt của Kiều Nguyệt Dung hiện lên sự tức tối không cam tâm “Con nhỏ đó đúng là ngu hết thuốc chữa mà, cơ hội ngay trước mắt lại không biết nắm bắt hèn chi mãi mãi không thể nổi tiếng được.”
“Tôi thấy chuyện này đã không thể vãn hồi được nữa rồi cô có tiếc nuối thì mọi chuyện cũng đã rồi hay là cô tập trung vào các dự án khác đi sẽ tốt hơn đó.”
Kiều Nguyệt Dung liền hằn hộc, giận dữ lên tiếng quát “Có chút chuyện đổi diễn viên thôi mà anh làm cũng không được đúng là quá vô dụng rồi.”
Ngô Tích nghe vậy thì liền tỏ thái độ tức giận “Này Kiều Nguyệt Dung tôi cảm thấy cô càng ngày càng quá quắt rồi đấy nhé, dù sao tôi cũng là giám đốc điều hành công ty giải trí Huy Hoàng, cô là diễn viên trong công ty thì nên tôn trọng tôi một chút đi. Tôi đã tính đường sẵn cho cô đi tốt nhất rồi chỉ tại cô ngu ngốc không nghe theo bây giời hối hận cũng muộn màng rồi, để cho một đứa mới toanh Kiều Tâm Vũ gì đó được diễn vai chính trong dự án của Nghê Gia Long là đều tại cô hết đó, bây giờ cô ở đây trách móc tôi cái gì. Nếu cảm thấy Huy Hoàng không còn phù hợp với cô thì cô có thể chấm dứt hợp đồng ngay rồi tìm công ty giải trí khác mà đầu quân vào đi.”
Kiều Nguyệt Dung biết hiện tại trong ba công ty giải trí lớn nhất Nam Giang thì có Huy Hoàng là mạnh nhất, từ lúc cô vào giới trí đã nhận sự trợ giúp của Ngô Tích rất nhiều nên lần này cô đành phải xuống nước nhỏ năn nỉ anh ta.
“Giám đốc Ngô bớt giận tại vì tôi quá nóng lòng muốn tham gia dự án Dạ Nguyệt Thời Không cho nên mới nói mấy lời sáo rỗng xúc phạm đến anh, tôi thành thật xin lỗi anh nhưng mà anh nên nhớ tôi cũng là một cổ đông của công ty mình tôi chỉ muốn tạo ra thật nhiều giá trị cho bản thân và công ty mà thôi.”
Ngô Tích hâm hực “Tô Cẩn là thần tượng của Hàn Tô Tô do đó cô ta sẽ không từ bỏ việc tham gia dự án Dạ Nguyệt Thời Không đâu, tôi nghĩ cô nên tập trung vào dự án phim mới của công ty đi thì hơn, là cô tự mình từ bỏ cơ hội tốt bây giờ không thể oán trách người khác được.”
Từ lúc Kiều Nguyệt Dung biết Kiều Tâm Vũ tham gia vào giới giải trí thì cảm thấy rất tức tối, cô sợ những lời mà Kiều Tâm Vũ nói trước đây là thật cô ta mà nổi tiếng thì thế nào mình cũng xong đời nên mới muốn tìm mọi cách tham gia phim cùng Kiều Tâm Vũ để tìm cơ hội ra tay hại cô khiến cô không thể thành công trong lĩnh vực này như cô ta được.
“Không thể thuyết phục Hàn Tô Tô thì thuyết phục người nhận vai nữ thứ 3 đi.”
Ngô Tích cau mày “Nguyệt Dung cô thật sự muốn tham gia dự án này đến độ phải hạ mình xuống vai nữ 3 luôn sao?”
Kiều Nguyệt Dung gật đầu “Phải, anh hãy giúp tôi lo liệu chuyện này đi, tốn bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề, chỉ cần đưa được tôi vào đoàn phim Dạ Nguyệt Thời Không tôi sẽ thưởng riêng cho anh thêm 3 tỷ đồng nữa.”
Ngô Tích hòa hoãn “Tôi sẽ thử thôi không chắc chắn đâu.”
Kiều Nguyệt Dung thâm độc thuê thủy quân đi bài Kiều Tâm Vũ không hợp đóng cặp với Tô Cẩn sẽ làm ảnh hướng đến sự phát triển sự nghiệp đang trong thời kỳ vàng son của anh ta khiến cho fans của Tô Cẩn nổi điên lên đăng đàn tế sống Kiều Tâm Vũ khi phim còn chưa kịp khai máy.
[Đề nghị Tinh Lạc đổi ngay nữ diễn viên chính đi, một người hoàn toàn mới như thế không xứng đứng bên cạnh Tô Cẩn.]
[Tôi cảm thấy thật bất công cho idol của tôi vừa về Nam Giang phát triển sự nghiệp đã gặp ngay con nhỏ sao chổi.]
[Tôi tẩy chay phim trước dù là phim có thần tượng Tô Cẩn của tôi nhưng mà tôi không muốn xem anh ấy phải diễn với một người không có năng lực như thế.]
Kiều Nguyệt Dung vốn tính mượn sức ép từ cộng đồng mạng để Tinh Lạc và đạo diễn Nghê phải suy nghĩ lại đổi người nhưng rốt cuộc chuyện đâu vào đấy không có bất kỳ sự thay đổi nào cả làm cô tốn bao nhiêu tiền của mà chẳng được gì cả.
Ngày Lễ cúng khai máy tại phim trường Châu Giang, Tô Cẩn và Kiều Tâm Vũ đều làm tóc, trang điểm và mặc đồ cổ trang thắp nhanh cùng Nghê Gia Long, các diễn viên khác trong dự án Dạ Nguyệt Thời Không cũng tham gia mọi người đều hào hứng vì suốt mấy tháng rồi Tinh Lạc mới khai máy quay phim như thế này, đây là phim đầu tiên sau khi Tinh Lạc đổi chủ.
Lúc đầu các diễn viên thấy Kiều Tâm Vũ là diễn viên hoàn toàn mới mà được thủ vai chính thì vừa không cam lòng vừa cảm thấy phim sẽ thất bại nhưng có Tô Cẩn nên họ chỉ đành ôm hy vọng mong manh là phim sẽ bạo.
Tịch Kỳ Phong đứng một góc nhìn Kiều Tâm Vũ trong trang phục cổ trang vô cùng xinh đẹp thì cứ cười tủm tỉm không ngậm miệng lại được.
Hắc Long nhìn thấy biểu cảm này của Tịch Kỳ Phong thì khẽ lắc đầu thầm nghĩ [Thôi xong chắc chắn là lão đại đã va vào con đũy tình yêu rồi nên mới có những biểu cảm như thế này, haiz có lẽ hợp đồng hôn nhân với cô ấy không bao giờ kết thúc được rồi.]
Hắc Long đang đứng suy nghĩ thì nghe giọng của Tịch Kỳ Phong vang lên “Đã chuẩn bị việc tôi dặn chưa hả?”
Hắc Long liền gật đầu đáp “Dạ em đã làm xong hết rồi ạ.”
Tô Cẩn và Kiều Tâm Vũ vừa thắp nhang xong thì đột nhiên nghe mọi người xôn xao cái gì nên cùng quay đầu nhìn lại ai ngờ nhìn thấy Kiều Nguyệt Dung mặc một bộ đầm đuôi cá màu đỏ đang hiên ngang đi vào chỗ cúng Lễ khai máy với vẻ mặt vô cùng xấc láo.
Tô Cẩn khẽ thì thầm hỏi Kiều Tâm Vũ “Ủa vụ gì vậy? Sao đứa con hoang đó lại xuất hiện ở đây vậy?”
Kiều Tâm Vũ nhún vai “Ông hỏi tôi rồi tôi hỏi ai?”