Biết bao nhiêu câu hỏi không có đáp án trong đầu của Tịch Thiếu Kiệt liên quan đến Kiều Tâm Vũ như tại sao cô ấy lại làm việc cho tập đoàn Kình Long? Sau khi gả cho anh hai cô ấy sống như thế nào? Cô ấy có biết đối thủ dự thầu lần này có mình hay không?
Dung Ngọc Nhi vừa thấy xe của Tịch Minh lái vào sân liền nôn nóng đi ra ngoài rồi lên tiếng hỏi ông và Tịch Thiếu Kiệt “Kết quả dự thầu sao rồi?”
Tịch Minh mặt mày ủ dột lên tiếng “Vào nhà trước rồi nói.”
Dung Ngọc Nhi rót hai tách trà cho Tịch Minh và Tịch Thiếu Kiệt rồi nóng lòng lên tiếng “Việc dự thầu sao rồi mà hai cha con cứ im lặng hoài vậy hả?”
Tịch Minh thở dài “Chúng ta để mất dự án nhà hát Thượng Huyền rồi.”
Dung Ngọc Nhi nghe nói vậy liền trợn mắt lên “Cái gì? Sao lại thua được, theo thông tin mà em tìm hiểu thì tất cả các công ty đều thiết kế cái nhà hát đó theo phong cách Châu Âu, em còn dò la được giá dự thầu của đối thủ là tập đoàn Kình Long nữa mà, đáng lý ra chúng ta phải trúng thầu mới đúng chứ?”
Tịch Thiếu Kiệt thở dài “Thông tin mẹ cho người điều tra về Kình Long hoàn toàn đúng nhưng mà họ thắng thầu lần này là nhờ vào Tâm Vũ.”
Tịch Minh và Dung Ngọc Nhi cùng cau mày đồng thanh lên tiếng hỏi “Tâm Vũ là ai?”
“Tâm Vũ là cô gái đã thuyết trình phương án chọn ngày hôm nay bên tập đoàn Kình Long, trước đây cô ấy từng học chung đại học với con khi ở Mỹ, cô ấy chuyên nghiên cứu về lối kiến trúc cổ cho nên thiết kế của cô ấy mới hoàn hảo như thế.”
Dung Ngọc Nhi cau mày “Cái tên Tâm Vũ này sao lại quen đến thế hả? Hình như mẹ đã nghe qua ở đâu rồi thì phải?”
Tịch Thiếu Kiệt rủ mắt “Cô ấy là cô gái mà hai tháng trước bà nội đến Kiều gia đón dâu về hiện tại là vợ của anh Kỳ Phong.”
Cả Tịch Minh và Dung Ngọc Nhi nghe Tịch Thiếu Kiệt nói như thế kinh ngạc ra mặt “Cô ta chính là Kiều Tâm Vũ sao?”
Tịch Thiếu Kiệt gật đầu “Dạ phải, con vẫn luôn thắc mắc tại sao cô ấy lại làm việc cho Vincent nhưng mà bây giờ thì con mới nhớ ra bà nội là người đứng sau tập đoàn Kình Long hợp tác với Vincent nên chuyện Tâm Vũ thiết kế bảng vẽ giúp Kình Long tranh thầu cũng là chuyện hiển nhiên thôi, con thua tâm phục khẩu phục.”
Tịch Minh nghe Tịch Thiếu Kiệt nói cô gái thuyết trình lúc nãy là con dâu của mình thì âm trầm không nói nên lời, ông thầm nghĩ [Kiều Tâm Vũ này đúng là một nhân tài nhưng đáng tiếc lại gả cho một người tàn phế sống dở chết dở như Kỳ Phong nếu con bé đó mà gả cho Thiếu Kiệt thì tốt rồi.]
Dung Ngọc Nhi liền quay sang Tịch Minh rồi lên tiếng trách móc “Em cảm thấy chuyện này mẹ quá đáng thật đó, dù sao Tịch Thị cũng là công sức của ba, của anh vậy mà mẹ lại bắt tay với người ngoài khiến Tịch Thị rơi vào thế khó.”
Tịch Minh cau mày thở dài “Chuyện này cũng không thể trách mẹ được chỉ có thể trách anh bất tài mà thôi.”
“Là mẹ cố tình làm vậy thì có, suốt hai năm nay qua Tịch Thị liên tục bị Kình Long thắng thầu dành mất những dự án lớn, toàn phải nhờ vào việc bán các dự án cũ và các dự án nhỏ lẻ mới có thể tiếp tục duy trì, anh thừa biết là thành viên hội đồng quản trị đang nhăm nhe cái ghế chủ tịch thế nào rồi mà.”
Tịch Minh đưa tay đỡ trán “Anh sẽ nghĩ cách giải quyết vấn đề này.”
Dung Ngọc Nhi hằn hộc “Tịch Minh anh lúc nào cũng nhún nhường trước mẹ hết, bây giờ anh đã nhìn rõ chưa mẹ là muốn triệt đường sống của Thiếu Kiệt nhà mình mà, mẹ thừa biết dự án này đối với nó quan trọng như thế nào để lấy sự tín nhiệm của cổ đông vậy mà mẹ lại làm như thế.”
Tịch Thiếu Kiệt thở dài cảm thấy bức bối lên tiếng “Thôi đủ rồi mẹ đừng trách ba nữa là do con bất tài vô dụng được chưa.”
Dung Ngọc Nhi liền quay sang nhìn Tịch Thiếu Kiệt bằng ánh mắt tức giận “Con vốn rất ưu tú chỉ vì bà nội con không nhìn ra mà thôi, dự án này đối với Kình Long có hay không đều không quan trọng nhưng con không thắng thầu lại là chuyện lớn đó, có khi cái ghế chủ tịch tập đoàn Tịch Thị sẽ rơi vào tay người khác không chừng.”
Tịch Minh nhíu mày vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng “Chuyện đó là không thể nào trong tay mẹ đang nắm giữ 30% cổ phần, anh đang có 20% cổ phần Tịch gia chiếm 50% không ai có thể vượt mặt chúng ta được.”
Dung Ngọc Nhi nổi giận đến độ gân xanh nổi đầy trên trán “Tịch Minh qua chuyện mất dự án nhà hát Thượng Huyền mà anh vẫn còn lòng tin đối với mẹ được sao hả? Em đồng ý trong tay mẹ có 30% cổ phần nhưng mà quan trọng là mẹ có bỏ phiếu cho anh tiếp tục làm chủ tịch hay là ủng Thiếu Kiệt không, em chỉ sợ mẹ trở mặt ủng hộ người ngoài thì chết.”
“Mẹ đúng là không vừa mắt em cũng chưa từng chấp nhận Thiếu Kiệt nhưng anh tin mẹ sẽ phải ủng hộ Thiếu Kiệt không để mất quyền kiểm soát Tịch Thị vào tay người khác được.”
Chuyện Tịch Thiếu Kiệt đấu thầu thua làm mất dự án nhà hát Thượng Huyền vào tay của tập đoàn Kình Long làm cho các cổ đông phải mở cuộc họp bất thường đề nghị bác bỏ vị trí phó chủ tịch quản lý các dự án của Tịch Thị ngay lập tức, đồng thời bầu lại chủ tịch bởi vì Tịch Minh không đủ năng lực điều hành trong suốt hai năm qua không đẩy công ty phát triển thêm được bước nào.
Tuy nhiên cuộc họp hội đồng quản trị đã bị trì hoãn hai lần do người nắm cổ phần nhiều nhất là Cao Đàn Hương và một cổ động bí ẩn nắm giữ đến 20% cổ phần vẫn chưa xuất hiện và cho ý kiến về vụ việc này.
Báo chí liên tục đưa tin về việc tập đoàn Kình Long dành được dự án nhà hát Thượng Huyền vươn lên là tập đoàn về lĩnh vực xây dựng hàng đầu cả nước.
Tịch Kỳ Phong xem tin tức tập đoàn Tịch Thị lao đao vì thua thầu dự án lớn rơi vào tình thế điêu đứng trước nguy cơ phá sản mà cảm thấy rất hài lòng.
Cao Đàn Hương lên tiếng nói với Tịch Kỳ Phong “Tình hình của Tịch Thị hiện nay đang vô cùng căng thẳng, các cổ đông đã kéo đến tận nhà để yêu cầu nội phải bầu lại chủ tịch và công khai bãi miễn chức danh phó chủ tịch của Tịch Thiếu Kiệt rồi, con thấy thế nào hả?”
Tịch Kỳ Phong khẽ cong môi lên mỉm cười đầy thâm thúy “Không cần vội làm gì, nội cứ từ chối việc triệu tập cuộc họp cổ đông bất thường, cứ để bọn họ loạn thêm một thời gian nữa rồi con sẽ tiếp quản Tịch Thị.”
Cao Đàn Hương gật đầu “Được, nội sẽ làm theo ý con hết, lần này con thắng dự án nhà hát Thượng Huyền đều là nhờ vào con mắt nhìn xa trông rộng của Tâm Vũ hết nội cũng hơi bất ngờ vì con bé quá tài giỏi.”
Tịch Kỳ Phong nghe nhắc đến Kiều Tâm Vũ thì ánh mắt liền dịu dàng như nước mùa xuân “Cô ấy đã rất khó khăn mới có thể vươn lên trong cuộc sống, lần này cô ấy giúp con một chuyện lớn con phải dùng cả đời để đền đáp.”
Cao Đàn Hương khẽ rủ mắt “Tình cảm của hai đứa bao giờ mới tiến triển đây, con bé về nhà chỉ có một ngày cùng con tranh thầu rồi lại trở về phim trường mất rồi.”
Tịch Kỳ Phong lên tiếng đáp “Dạ tình cảm của tụi con vẫn tiến triển tốt mà, tuy cô ấy đến phim trường nhưng buối tối tụi con vẫn ngủ cùng nhau, tâm sự những chuyện trong ngày hơn nữa sau thời gian con và cô ấy cùng làm hồ sơ dự thầu dự án nhà hát Thượng Huyền thì con cảm thấy cô ấy đã cởi mở với con hơn nhiều rồi.”
Kiều Nguyệt Dung nhiều lần hại Kiều Tâm Vũ không thành nên không cam tâm, lần này cô ta mua chuộc nhân viên tổ đạo cụ để hại Kiều Tâm Vũ làm bị thương Tô Cẩn, đến lúc đó fans của Tô Cẩn chắc chắn sẽ nổi điên lên mà tẩy chay Kiều Tâm Vũ.
Trong cảnh quay mới, Dạ Nguyệt sẽ đâm Thời Không một nhát kiếm khi chàng ngăn cản nàng giết chết Lâm Thủy.
Đạo diễn Nghê hô lên “Tất cả chuẩn bị, bắt đầu.”
Tô Cẩn nhập vai Thời Không anh mặc trên người một bộ đồ cổ trang màu trắng trên người toát lên vẻ tiên phong đạo cốt của một chiến thần thiên giới, ánh mắt của Tô Cẩn đầy sự bi thương “Dạ Nguyệt, ta xin lỗi đều là ta không tốt, ta luôn miệng nói rằng bảo vệ tứ giới nhưng rốt cuộc lại để kẻ gian hại chết cả tộc của nàng nhưng ta xin nàng dừng tay lại đi trước khi quá muộn, ta sẽ giúp nàng thanh tẩy hết ma khí trong người làm lại từ đầu.”
Dạ Nguyệt lúc này đã nhập ma rồi nên Kiều Tâm Vũ được nhân viên make up trang điểm đậm với tông đỏ nâu toát lên vẻ độc ác lạnh lùng nhưng vô cùng khí chất, cô mặc trên người một bồ đồ cổ trang màu đỏ kết hợp đen với các trang sức cài trên đầu vô cùng lộng lẫy. Có gì hot? Chọt thử t𝗋a𝓷g ~ 𝗧𝗥𝘂M𝗧𝗥𝗨 Y𝙀N.𝒱N ~
Dạ Nguyệt nhìn Thời Không bằng ánh mắt uất hận đến ngút trời “Đủ rồi, chàng không cần khuyên ta nữa làm gì, ta đã nhập ma vốn không thể làm lại từ đầu được nữa, ta chỉ muốn tự tay mình giết chết kẻ đã thảm sát những tộc nhân vô tội trong tộc Thánh Y mà thôi.”
Dạ Nguyệt cầm thanh kiếm dài xông qua chỗ của Lâm Thủy đang hấp hối trên mặt đất thì Thời Không đứng chắn trước mắt Lâm Thủy và đỡ thay nàng ta nhát kiếm trí mạng từ Dạ Nguyệt.
Dạ Nguyệt nhìn thấy người mình yêu bị thương thì cảm thấy rất đau lòng nàng vừa đau vì bản thân mình là người làm chàng trọng thương, một phần đau là vì chàng lại dùng thân thể của mình để bảo vệ cho Lâm Thủy.
“Vậy là chàng chọn bảo vệ tính mạng của con người độc ác đó sao Thời Không?”
Thời Không rơi nước mắt nhìn Dạ Nguyệt “Nàng nghe ta nói Lâm Thủy đã hứa sẽ dâng thần khí của tộc bạch nhạn giúp nàng hồi sinh những tộc nhân trong tộc Thánh Y rồi nàng đừng ôm oán hận nữa được không?”