Mục lục
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không lạnh à?”

“...”

Lộ Tuệ Tuệ quay đầu lại nhìn anh.

“Sao anh lại tới đây?”

Bùi Chi Hành: "Tân Ảnh có thư mời.”

Lộ Tuệ Tuệ không biết nói gì.

“Ý tôi không phải vậy.”

Chỉ là cô không ngờ Bùi Chi Hành sẽ tham gia mấy sự kiện như thế này. Trước kia cô nghe nói Bùi Chi Hành rất ít khi lộ mặt ở các sự kiện có truyền thông tham gia, anh không dễ dàng để lộ thân phận của mình.

Bùi Chi Hành biết cô có ý gì.

Anh thu tầm mắt, vào lúc mấy người khác đang nói đến các chủ đề khác, anh cúi người nói nhỏ bên tai Lộ Tuệ Tuệ hai chữ.

 

“Ngắm em.”

Xung quanh người người tới tới lui lui, có bạn bè người quen, cũng có nhân viên công tác xa lạ.

Hội trường ồn ào náo động nhưng lời Bùi Chi Hành thì thầm bên tai cô lại rõ ràng đến thế.

Lông mi Lộ Tuệ Tuệ khẽ run lên, cô không ngờ anh sẽ thẳng thắn vậy.

Cô quay đầu vừa lúc đối diện với ánh mắt sáng ngời của anh.

Lúc này Lộ Tuệ Tuệ mới chú ý đến cách ăn mặc của Bùi Chi Hành đêm nay, anh mặc một bộ vest đen được cắt may tỉ mỉ, thắt cà vạt kiểu Windsor, nhìn vừa tuấn tú vừa tao nhã.

 

Anh nhìn thì như không quá chú trọng tạo hình gì nhưng chỉ đứng đó vẫn có thể hấp dẫn vô số ánh mắt của người khác phái.

Không ít người sôi nổi ngó qua bên này khe khẽ nói nhỏ, tò mò đoán thân phận của anh.

Không chỉ những khách quý có mặt tại hội trường chú ý, fans trong phòng livestream cũng đồng loạt chú ý đến người này.

Bản thân mọi người cũng chú ý đến mấy người Lộ Tuệ Tuệ.

Một hai phút trước mọi người còn sôi nổi bàn luận nói nhân duyên Lộ Tuệ Tuệ tốt thật đấy, đại đa số các nam nữ nghệ sĩ từng hợp tác với cô đều chủ động qua chào hỏi cô, trò chuyện cười nói cảnh đẹp ý vui.

Đang trò chuyện bỗng nhiên có người kinh ngạc.

[Người đàn ông đang trò chuyện với Tuệ Tuệ kia là ai thế? Nhìn đẹp trai thế! Người trong giới à?]

[Đậu má! Cái khuôn mặt này cái dáng người này đúng là cực phẩm!]

[Trong vòng một phút tôi muốn biết thông tin của anh giai này (giọng tổng tài bá đạo)]

[Đứng chung một chỗ với tổng giám đốc giải trí Tân Ảnh, còn nói chuyện với Tuệ Tuệ, không biết có phải nghệ sĩ mới ký của Tân Ảnh không nhỉ? Nếu là thật, thì với khuôn mặt này, dáng người này, tôi cũng xác định sẽ làm fan vợ của anh giai.]

[Chị gái nên tắm rửa đi ngủ đi.]

[Đừng có nói chuyện về anh trai nữa, mọi người không phát hiện khi Lộ Tình Họa đi đến nói chuyện với bọn họ mà không ai để ý đến cô ta sao?]

[Thế có phải là hơi bất lịch sự không?]

[Có gì mà lịch sự hay không, mấy người kia đều là diễn viên thì không thân với Lộ Tình Họa cũng rất bình thường mà, cô ta tự đi lại bắt chuyện đấy chứ, ai biết có phải muốn ké khung hình không.]

...

Cư dân mạng thảo luận kịch liệt.

Mà đương sự lại hoàn toàn không biết gì.

Sau khi mọi người đứng cạnh nhau nói chuyện với nhau xong rồi thì tự giác đi đến vị trí ngồi đã định của mình. Thường những sự kiện này, để tránh trường hợp nghệ sĩ bị loạn, trên ghế đều sẽ dán tên nghệ sĩ.

Với địa vị của Lộ Tuệ Tuệ hiện giờ, đừng nghĩ đến việc ngồi hàng ghế đầu tiên, cô ngồi ở hàng ghế thứ ba.

Ban đầu cô còn sợ sẽ không ngồi cùng người quen nào, nhưng vừa quay đầu cô đã thấy Giang Húc.

Ghế của Giang Húc ở ngay sau cô.

Hai người nhìn nhau, Lộ Tuệ Tuệ cười một chút, chào hỏi anh ấy.

“Khéo thế.”

Giang Húc cụp mắt nhìn cô một lúc mới gật đầu.

“Ừ.”

Lộ Tuệ Tuệ nhớ đến cảnh mọi người nói chuyện lúc nãy, thuận miệng hỏi.

“Anh đến lâu rồi à?”

“Đến sớm hơn cô một chút.”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Vừa rồi có cả Thư Ngữ và thầy Ninh đều ở bên kia, cả đạo diễn nữa, sao anh không qua chào hỏi một tiếng?”

Kỳ thực Lộ Tuệ Tuệ vẫn cho rằng nếu Giang Húc chủ động đi giao thiệp thì tài nguyên công việc không đến mức ế ẩm như thế. Nhưng mà anh ấy lại khá bảo thủ, đạo diễn và các diễn viên đã từng hợp tác đều ở đó nhưng anh ấy lại không muốn đến mấy chỗ náo nhiệt, không muốn ké khung hình.

Anh ấy quá kiêu ngạo, ở trong giới mà không có chống lưng thì sẽ rất khó khăn.

Giang Húc cười nhẹ, lời ít ý nhiều mà giải thích.

“Lúc tôi đến đã đi chào hỏi đạo diễn rồi.”

Anh ấy dừng lại, nghĩ đến cảnh mình vừa nhìn thấy, nhẹ giọng nói.

“Chỗ bên cô đông quá nên tôi không qua.”

Lộ Tuệ Tuệ cong môi.

“Nhiều người thì cũng qua được mà.”

Cô thuận miệng hỏi thêm.

“Anh đang quay gì thế?”

Giang Húc: "Một bộ phim chiếu mạng không có danh tiếng, cô có khi không biết đâu.”

Nghe vậy Lộ Tuệ Tuệ lại cười.

“Anh cứ nói tên ra đi, biết đâu tôi lại biết.”

Giang Húc mới thật thà nói tên phim.

Lộ Tuệ Tuệ mắt sáng rực, nghiêm túc nói.

“Lúc chiếu nhất định tôi sẽ xem.”

Giang Húc hơi ngừng lại.

“Cảm ơn.”

“Không có gì.”

Chào hỏi đơn giản vài câu, sự kiện chính thức bắt đầu.

Lộ Tuệ Tuệ quay lên, nhìn không chớp mắt nghệ sĩ đang biểu diễn trên sân khấu.

Cô không hề biết trong lúc cô đang xem người khác thì cũng có người đang nhìn cô.

Quý Minh Tân và Bùi Chi Hành ngồi ở phía trước, lúc hai người đi qua, Bùi Chi Hành có hỏi cô muốn ngồi cùng chỗ họ không.

Lộ Tuệ Tuệ không chút nghĩ ngợi từ chối, đêm nay nếu cô mà qua đó ngồi khẳng định phải bị bêu rếu ít nhất mười ngày, về sau có khi còn bị đào lên mỉa mai, nói cô không biết địa vị của mình ở đâu, nghệ sĩ hạng bét mà muốn nhảy lên ngồi ngang hàng nghệ sĩ hạng một, đúng là không biết xấu hổ.

Vì Lộ Tuệ Tuệ từ chối, Bùi Chi Hành thỉnh thoảng lại nhìn sang phía cô.

Nhìn cô nói chuyện với Giang Húc, Bùi Chi Hành nhướng mày.

Quý Minh Tân đang bàn việc với anh, nhận thấy biểu cảm trên mặt anh không đúng lắm, bèn nhìn qua theo.

“Cậu nhìn gì đấy?”

Bùi Chi Hành không hé răng.

 

“Không thể nào, cậu…!”

Quý Minh Tân chế nhạo.

“Tuệ Tuệ nói chuyện với sao nam khác thôi mà cậu cũng để ý á?”

Bùi Chi Hành liếc anh ấy một cái, ánh mắt sắc lạnh.

Quý Minh Tân nhún nhún vai, nhẹ giọng.

“Để tôi phổ cập kiến thức cho cậu về cậu sao nam kia nhá?”

“Nói đi.”

 

“Giang Húc, diễn viên nam, từng cùng Tuệ Tuệ...”

Chưa nói hết câu đã bị Bùi Chi Hành ngắt lời.

“Cái này tôi biết rồi.”

Anh muốn biết những việc chưa biết cơ.

Quý Minh Tân cạn lời, sờ sờ chóp mũi nói.

“Nói thế nào nhỉ, cũng là kiểu cứng đầu đấy.”

Bùi Chi Hành liếc anh ấy.

Quý Minh Tân nghiêm túc lại.

“Công ty mà cậu ấy ký hợp đồng hiện tại giống công ty Thời Đại Đại Già của Tuệ Tuệ trước kia, là kiểu công ty nhỏ, chỉ biết áp bức nghệ sĩ. Khi Giang Húc ký hợp đồng là lúc bố cậu ấy bệnh nặng đang thiếu tiền, công ty này đồng ý trả tiền viện phí với tiền điều trị cho nên cậu ấy đồng ý ký luôn.”

Về sau Giang Húc cũng biểu hiện xuất sắc.

Ngoại hình anh ấy rất khá, lại còn chịu thương chịu khó nên người biết đến ngày càng nhiều, fans càng lúc càng tăng.

Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, có người để ý đến anh ấy.

Giới giải trí vốn là chốn hỗn tạp, chơi kiểu gì cũng có.

Tất nhiên Giang Húc từ chối những sự việc loạn thất bát tao đó.

Nhưng có điều, anh ấy lại không phải người quá thông minh, từ chối một cách thẳng thừng nên đắc tội người ta. Đối phương tàn nhẫn nói cấm không ai được thuê anh ấy, nhãn hàng nào mà dùng anh ấy quảng cáo sẽ chèn ép nhãn hàng đó, đoàn phim nào casting anh ấy thì cấm tiệt không cho phim đó chiếu.

Lời này vừa nói ra, tài nguyên của Giang Húc lao thẳng xuống vực.

Nhưng anh ấy vẫn cứng đầu, không khuất phục, không thỏa hiệp.

Cứ thế mấy năm liền, mãi đến lúc ở chỗ Bùi Chi Hành, trời xui đất khiến thế nào Lộ Tuệ Tuệ lại nhìn thấy mấy ảnh chụp của anh ấy rồi chọn, anh ấy mới được diễn lần nữa, cũng bắt đầu nhận được một ít tài nguyên.

Quý Minh Tân vừa nói vừa buồn cười.

“Nói chứ Giang Húc đúng là còn phải cảm ơn cậu.”

Bùi Chi Hành không nhìn hai người kia nữa, nói nhẹ.

“Người cậu ta nên cảm ơn là Tuệ Tuệ.”

Nếu không phải khi ấy trợ lý sắp xếp ảnh chụp có sơ suất thì ảnh của Giang Húc không thể xuất hiện được trên máy tính bảng của anh.

Tóm lại vẫn là Tuệ Tuệ chọn anh ấy, mà chính anh ấy thì gặp thời.

Nghe lời này, Quý Minh Tân cười nhạt.

“Không sợ cậu ấy à?”

Bùi Chi Hành liếc anh ấy một cái, cụp mắt xuống nói.

“Cậu ta không có cơ hội.”

Người như Giang Húc dù có thích Tuệ Tuệ cũng sẽ không nói ra.

Quý Minh Tân bị anh làm nghẹn lời, đang muốn đấu võ mồm với anh một phen, Bùi Chi Hành bỗng nói.

“Dụ Hạ tới kìa.”

Trong nháy mắt Quý Minh Tân trở nên đứng đắn hẳn, rất ra dáng một ông giám đốc.

Dụ Hạ đã về nước được một thời gian nhưng vẫn không xuất hiện ở mấy sự kiện như thế này.

Có tin truyền ra cô ấy ở nhà nghỉ ngơi, mãi đến hôm nay cô ấy mới chấp nhận tham gia sự kiện này.

Trời lạnh quá nên Dụ Hạ không đi thảm đỏ.

Nhưng với địa vị hiện giờ của cô ấy, không đi thảm đỏ cũng chẳng ảnh hưởng gì.

Nhìn thấy Dụ Hạ, Quý Minh Tân ngồi yên không nhúc nhích.

Bùi Chi Hành khẽ cười nhạo, hiếm khi không lên tiếng chế nhạo thằng bạn.

Oan oan tương báo bao giờ mới dứt.

Đúng nhỉ.

Lộ Tuệ Tuệ cũng có chút tò mò khi nhìn thấy Dụ Hạ.

Nhưng vị trí của cô ở quá xa Dụ Hạ, không có cơ hội nào để đi qua chào hỏi được, tất nhiên cô cũng không phải quá nóng lòng chào hỏi.

Có điều cô phát hiện lúc Dụ Hạ nói chuyện với Lộ Niên Niên có nhìn qua bên phía mình.

Hai người nhìn nhau cười.

Sự kiện thời trang tổ chức rất lớn, có các loại biểu diễn và trao giải.

Nhưng những hoạt động này cũng không có quan hệ với cô, cô chỉ muốn yên lặng hóng hớt thôi.

Lộ Niên Niên và Ninh Thác đều đạt giải.

Lúc lên sân khấu nhận giải, Lộ Niên Niên cầm cúp giơ về phía cô cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK