Mục lục
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy nhiên, Lộ Tuệ Tuệ luôn tò mò, nguyên chủ có từng tiếp xúc với Thích Thư Ngữ không? Đã hai lần rồi, cô có thể cảm nhận được thiện ý mà Thích Thư Ngữ dành cho cô.

Khi ăn cơm, mọi người trò chuyện rất vui vẻ.

Đôi khi, chủ đề sẽ hướng về cô.

Lộ Tuệ Tuệ từng lướt mạng rất nhiều, mặc dù trường kỳ trong bệnh viện nhưng cô ấy là người có tài ăn nói. Chỉ cần đến chủ đề về mình, cô vẫn có thể tiếp được, thỉnh thoảng cô cũng có thể nghĩ ra một số câu khiến mọi người ôm bụng cười.

Sau bữa trưa, mọi người quay trở lại đoàn phim.

Hôm nay chỉ là khai máy, nhiệm vụ quay phim không quá nặng, chủ yếu là chụp ảnh tạo hình trước.

Nam, nữ chính đã chụp tạo hình khi đọc kịch bản, vì vậy hôm nay chỉ cần chụp một số ảnh tạo hình của các diễn viên phụ là được.

Lộ Tuệ Tuệ đang trang điểm trong phòng hóa trang, Thích Thư Ngữ cùng với trợ lý tiến vào.

“Cô Thích.”

Lộ Tuệ Tuệ chủ động chào hỏi.

Thích Thư Ngữ nhìn cô và cười.

“Gọi Thư Ngữ thôi là được.”

 

“Không hay lắm đâu.”

Lộ Tuệ Tuệ nói.

Trong giới giải trí, người ta luôn coi trọng thứ bậc, cô lo rằng nếu trực tiếp gọi tên Thích Thư Ngữ, tối nay cô sẽ bị cộng đồng mạng chửi là không lễ phép với tiền bối.

Lộ Tuệ Tuệ không sợ bị chửi, nhưng cũng không muốn vô duyên vô cớ bị chửi.

Thích Thư Ngữ nhẹ nhàng nói.

“Vậy gọi chị là chị Thư Ngữ đi, chị lớn hơn em.”

Lộ Tuệ Tuệ: “Dạ.”

Thích Thư Ngữ nhìn cô.

“Hôm nay chụp mấy bộ tạo hình?”

 

Chuyên viên trang điểm của đoàn phim trả lời:

“Đạo diễn Lý bảo hôm nay chỉ cần một bộ là được.”

Thích Thư Ngữ gật đầu, hỏi tiếp.

“Hôm nay mặc bộ sườn xám nào?”

Chuyên viên trang điểm trả lời.

“Bộ màu xanh non.”

Cả hai đi theo hướng chuyên viên trang điểm chỉ, lúc này Lộ Tuệ Tuệ mới chú ý có một bộ sườn xám màu trắng, xanh lục xen kẽ.

“Wow, đẹp quá!”

Chuyên viên trang điểm cười.

“Đặt làm theo dáng người của em, chắc chắn sẽ rất hợp với em.”

Chị ấy vừa trang điểm cho Lộ Tuệ Tuệ vừa nói.

“Với gương mặt này, có thể theo phong cách trong sáng thuần khiết hay quyến rũ xinh đẹp đều không thành vấn đề.”

Nhân vật cô gái câm này vốn mang hình ảnh thanh tú, thuần khiết, vì vậy trang phục mà họ chọn cho cô cũng có vẻ thanh tú, mang lại cảm giác thoải mái như mùa xuân.

Thích Thư Ngữ cũng đồng ý.

“Đúng vậy, em mặc gì cũng đẹp.”

Lộ Tuệ Tuệ càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, cô muốn hỏi Thích Thư Ngữ trước đây chúng ta có có vấn đề gì không, nhưng cũng sợ mình sẽ bại lộ.

Tuy nhiên, nếu không hỏi cô lại cảm thấy hoang mang.

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ một lúc và quyết định sau khi chụp tạo hình xong, cô sẽ lên mạng tìm xem có tin tức nào về mối quan hệ “yêu hận tình thù” giữa Lộ Tuệ Tuệ và Thích Thư Ngữ không.

Sau khi trang điểm xong, Lộ Tuệ Tuệ cầm bộ sườn xám vào phòng thay đồ.

Khi cô mở rèm, mọi người đều sửng sốt, Thích Thư Ngữ là người đầu tiên phản ứng.

“Thật thuần khiết.”

Chuyên viên trang điểm hoàn hồn.

“Đẹp quá, tạo hình rất hợp với sườn xám, rất hợp với em”

Các nghệ sĩ khác đang ở trong phòng hóa trang cũng sôi nổi tỏ vẻ tán thành.

Gương mặt của Lộ Tuệ Tuệ 360 độ không có góc chết, không thể chê vào đâu được.

Khi nghe động tĩnh, đạo diễn Lý và nhiếp ảnh gia quay đầu nhìn Lộ Tuệ Tuệ.

Cô buộc tóc đuôi ngựa, dáng vẻ trắng trẻo thanh tân, mặc bộ sườn xám màu trắng xanh xen kẽ làm nổi bật vòng eo mảnh mai, khiến người ta không thể rời mắt.

“Không tệ.”

Lý Vĩnh Phong nhìn cô một lượt rồi khen ngợi.

“Tôi biết cô hợp với vai này mà.”

Lộ Tuệ Tuệ cười nhẹ, rất có cảm giác nhập vai.

“Cám ơn đạo diễn Lý.”

Mỗi cái nhăn mày và nụ cười của cô đều giống với cô gái câm, cực kỳ trầm lặng nhưng cũng khiến người ta không thể bỏ qua.

Chụp ảnh tạo hình chính thức bắt đầu.

Lộ Tuệ Tuệ không có nhiều kỹ năng trước ống kính, nhưng với sự chỉ đạo của nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, chụp đi chụp lại vài lần cũng dần trở nên tốt hơn.

Hạ Lỵ và Nhạc Nhạc đứng bên cạnh xem, hai người không hẹn mà cùng giơ điện thoại lên chụp một vài tấm ảnh.

“Chị Tuệ Tuệ thật sự rất hợp với sườn xám.”

Hạ Lỵ nhìn ảnh trên điện thoại, rất hài lòng.

“Em ấy không chỉ hợp với sườn xám, khuôn mặt và dáng người của em ấy mặc gì cũng hợp.”

Nhạc Nhạc suy nghĩ một chút, hình như là vậy.

Sau khi chụp ảnh tạo hình chính, trước khi Lộ Tuệ Tuệ kịp thay quần áo, cô bị Thích Thư Ngữ kéo lại.

“Tuệ Tuệ.”

“Chị Thư Ngữ.”

Thích Thư Ngữ hỏi.

“Chúng ta chụp ảnh chung được không?”

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.

“Được chứ ạ.”

Sau khi chụp xong, Thích Thư Ngữ cho cô xem, sau khi hài lòng mới lưu lại.

Lộ Tuệ Tuệ thật sự không nhịn được, nhỏ giọng hỏi.

“Chị Thư Ngữ, chúng ta trước đây...”

Cô còn chưa kịp hỏi hết câu, Thích Thư Ngữ nói thẳng.

“Em không nhớ à?”

Tác giả có lời muốn nói:

Sếp Bùi: Khi nào tôi mới có thể nhìn thấy ảnh vợ mặc sườn xám.

Tác giả: Chờ đi.

Niên Niên: Chị ơi, chị quên mất em gái thất lạc bên hồ Đại Minh rồi à?

Thực ra, từ nét mặt Lộ Tuệ Tuệ qua hai lần gặp mình, Thích Thư Ngữ đoán có lẽ cô đã quên mất mình.

Dù sao, hiện tại cô ấy đã thay đổi rất nhiều, cô quên cũng là điều bình thường.

Duyên phận giữa cô ấy và Lộ Tuệ Tuệ, kể ra cũng khá kỳ lạ.

Vài năm trước, Thích Thư Ngữ chỉ là một người mới không hiểu gì. Mặc dù Lộ Tuệ Tuệ không có tiếng tăm gì trong giới, nhưng nhìn chung cũng tốt hơn cô ấy.

Họ chỉ thiếu chút nữa là vào cùng một đoàn làm phim.

Ngày mà hai người gặp nhau, Thích Thư Ngữ suýt bị ép quy tắc ngầm.

Đó là trong một bữa tiệc, Thích Thư Ngữ cùng Lộ Tuệ Tuệ và một số diễn viên khác đều có mặt, lúc ấy là một bộ phim truyền hình trực tuyến với nguồn vốn nhỏ, tình cờ đã gắn kết họ lại với nhau.

Trong giới này có rất nhiều thứ quy tắc lung tung, nếu không có bất kỳ mối quan hệ nào mà muốn trèo cao thì rất khó, hầu hết mọi người đều đã từng bị nhà đầu tư hoặc đạo diễn, phó đạo diễn chiếm lời.

Lúc đó, Thích Thư Ngữ mới chỉ mới gia nhập giới giải trí, cẩn thận với tất cả mọi người, sợ bản thân bị phong sát.

Trong bữa tiệc đó, một nhà đầu tư đã mượn việc ăn cơm động tay động chân với Thích Thư Ngữ.

Lúc đó, Thích Thư Ngữ muốn nhờ sự giúp đỡ của những người trong phòng, nhưng tất cả mọi người dường như đã quen với điều đó. Ngoài ra còn có một số diễn viên mới cùng công ty với cô ấy, họ chủ động phối hợp, tán tỉnh các nhà đầu tư, ngồi lên đùi bọn họ và uống rượu với bọn họ.

Hoàn cảnh gia đình của Thích Thư Ngữ không nói là quá tốt, nhưng cũng không thể nói là tệ, cả bố lẫn mẹ đều là giáo viên trung học phổ thông. Từ nhỏ đến lớn, cô ấy chưa từng gặp phải tình huống này.

Khi cô ấy đẩy cái tay đặt lên người mình không biết bao nhiêu lần của gã đàn ông đó ra, gã đó trở nên tức giận.

Bỗng chốc, Lộ Tuệ Tuệ, người luôn ngồi ở góc phòng uống rượu, đứng dậy.

Cô đi đến bên cạnh Thích Thư Ngữ, cười tủm tỉm với gã đàn ông đó và gọi ông ta:

 

“Sếp Tiền, đừng làm khó người mới được không? Nếu không phiền, tôi sẽ uống cùng ông vài ly?”

Gã đàn ông được gọi là sếp Tiền đó nhìn cô với vẻ cười như không cười.

“Tuệ Tuệ hôm nay có hứng thú à?”

Lộ Tuệ Tuệ cười dịu dàng.

“Tôi lúc nào mà chả có hứng thú uống cùng sếp Tiền.”

Cô dừng lại một giây, nhìn Thích Thư Ngữ, nói:

 

“Chị đi qua bên kia ngồi đi.”

Trong bữa tiệc đó, Lộ Tuệ Tuệ đã uống khá nhiều với sếp Tiền.

Khi uống đến giữa chừng, cô đứng dậy để đi toilet, Thích Thư Ngữ cũng đi theo ra ngoài.

Hai người chạm mặt nhau trong nhà vệ sinh.

Thích Thư Ngữ đang muốn nói cảm ơn cô, nhưng Lộ Tuệ Tuệ lạnh lùng nói.

“Nếu muốn có vai diễn này thì lát nữa vào trong uống với sếp Tiền thêm vài ly, nếu không thể chịu đựng được hãy từ bỏ vai diễn đi.”

Cô kéo một tờ khăn giấy lau tay, lời nói lạnh lùng tới cực điểm nhưng có thể làm con người ta thức tỉnh.

“Ở trong cái giới này, nếu không có bối cảnh, mọi thứ chính là như vậy. Hãy suy nghĩ kỹ, chị có thể chịu đựng hay không?”

Cô im lặng một lúc, nhắc nhở cô ấy.

“Nếu không thể chịu đựng, ngay bây giờ hãy gọi điện thoại cho người đại diện của chị, bảo người ấy đến đón chị trong vòng nửa tiếng nữa.”

Đêm đó, Thích Thư Ngữ gọi điện thoại cho người đại diện của mình.

Mặc dù bị mắng, nhưng ít nhất đã thoát khỏi một kiếp. Khi Thích Thư Ngữ chuẩn bị rời đi, cô ấy hỏi Lộ Tuệ Tuệ có muốn đi cùng không, nhưng cô từ chối.

Thích Thư Ngữ định khuyên cô, nhưng Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy cười, hòa nhã nói.

“Tôi sẽ không xảy ra chuyện gì.”

Ngày hôm sau, Thích Thư Ngữ mới biết Lộ Tuệ Tuệ say xỉn nổi đoá trong nhà hàng được lên hot search.

Cô đã đập nhiều rượu, động chạm đến khách hàng khác trong nhà hàng, cuối cùng quản lý nhà hàng phải gọi cảnh sát và đưa cô đến đồn cảnh sát, sau đó được người đại diện bảo lãnh ra.

Khi thấy tin, Thích Thư Ngữ bất giác hiểu ra rằng Lộ Tuệ Tuệ gây sự ở nhà hàng vì lý do gì.

Cô cũng đang trốn, cô đang tự cứu mình.

Cô thà để mọi người chửi mắng cô, hiểu lầm cô là một người không lễ phép và ngu xuẩn chứ không chịu thỏa hiệp với ai. Uống rượu thì được nhưng những điều khác không được, đó là giới hạn cuối cùng mà cô cố giữ.

Cô và Thích Thư Ngữ không giống nhau.

Thích Thư Ngữ tự mắng mình, nhưng cô ấy vẫn tình nguyện nhượng bộ để tiếp tục với người đại diện của mình, còn cô thì không.

Sau đó, Thích Thư Ngữ muốn trực tiếp cảm ơn cô, nhưng được thông báo rằng người đại diện đã ép cô ở nhà, không cho ai tiếp xúc với cô.

Sau đó, khoảng cách giữa hai người ngày càng xa, Thích Thư Ngữ tham gia nhiều vai diễn, bắt đầu có chút tiếng tăm, trong khi Lộ Tuệ Tuệ ngày càng tệ, mỗi khi có tin tuôn ra, cô đều ngồi chễm chệ trên hot search, toàn bị chửi mắng.

Hai người không có duyên phận, không gặp nhau trong bất kỳ dịp nào.

Mãi cho đến khi tham gia buổi thử vai cho bộ phim này.

-

Nghe Thích Thư Ngữ kể xong, Lộ Tuệ Tuệ trở trố mắt đứng im tại chỗ.

Thích Thư Ngữ nhìn cô, cười hỏi.

“Em thực sự không nhớ một tí gì à?”

Lộ Tuệ Tuệ hoàn hồn, mím môi nói.

“Dạ.”

Thích Thư Ngữ ngạc nhiên, cảm thấy không thể tin được:

“Trí nhớ của em kém đến vậy à?”

Lộ Tuệ Tuệ im lặng một chút rồi nói.

“Chủ yếu là em hiện tại không còn dũng khí nữa.”

Cô nhìn Thích Thư Ngữ, lời nói vừa là đùa vừa là thật lòng.

“Việc cứu chị ra khỏi nước sôi lửa bỏng, chỉ có một phiên bản khác của em mới làm được.”

Đổi lại là cô, nếu ở trong tình huống đó, cô có thể sẽ không có dũng khí như nguyên chủ, đi đắc tội người khác và lại còn có thể nghĩ đến cách rút lui sau khi đắc tội người đó nữa.

Thích Thư Ngữ sửng sốt, bật cười nói.

“Thế cũng đều là em.”

“Đó là em của trước đây.”

Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy, nói.

“Chị nên cảm ơn Lộ Tuệ Tuệ trước đây.”

Cô cảm thấy hổ thẹn khi nhận công lao đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK