Mục lục
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ có một nuối tiếc nhỏ duy nhất là, bởi vì thói quen hàng ngày của một học sinh cấp ba như Lộ Tuệ Tuệ, nên đời sống vợ chồng của sếp Bùi dần sa sút.

Trong một tháng trước kỳ thi đại học, cân nhắc đến áp lực của Lộ Tuệ Tuệ, hai người cơ bản không trải qua đời sống vợ chồng.

Thỉnh thoảng Lộ Tuệ Tuệ muốn, Bùi Chi Hành đều sẽ ngăn cản cô.

Không vì gì khác, anh sợ bản thân không khống chế được, lăn lộn người ta đến mức không dậy đi học được.

Lộ Tuệ Tuệ suy nghĩ trong lòng, anh có lẽ không lợi hại như vậy, nhưng cô không dám nói câu này trước mặt Bùi Chi Hành.

Bởi vì so ra, anh dường như rất lợi hại, nhưng thể lực của bản thân cô cũng tốt, vì thế cô cảm thấy… bản thân sẽ không phải bị tổn thương đến mức đó.

Ngày thi đại học, Bùi Chi Hành đích thân đưa cô đến trường thi.

Lúc Lộ Tuệ Tuệ xuống xe, xung quanh còn có rất nhiều bạn học hét lên với cô: “Tuệ Tuệ cố lên!!”

“Tuệ Tuệ chờ tin tốt từ cậu nhé.”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Cảm ơn.”

Cô vốn không áp lực hay căng thẳng lắm, nhưng lúc này lại không thể không căng thẳng.

Hai ngày thi đại học.

Lộ Tuệ Tuệ bình yên vượt qua trong sự căng thẳng, tối đó, cô còn tham gia buổi họp của bạn học.

Những người bạn cùng làm bạn với cô trong nửa năm, tìm đến cô muốn xin chữ ký và ảnh chụp, Lộ Tuệ Tuệ đồng ý hết.

Mặc dù thời gian nửa năm này không dài, nhưng mọi người ở chung đều rất tốt.

Lộ Tuệ Tuệ rất thích nhóm bạn vì ước mơ mà phấn đấu này, thực sự rất thích, cô rất hâm mộ bọn họ bây giờ còn trẻ như vậy, rất hâm mộ khát khao của bọn họ với tương lai.

Nghe thấy lời cô nói, Bùi Chi Hành qua đón cô liền nhướng mày, thấp giọng hỏi:

“Khát khao của em với tương lai?”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Em không có ý này.”

Cô dở khóc dở cười, chọc chọc má Bùi Chi Hành, trêu chọc: “Sếp Bùi, sao còn ghen với cả bạn học của em thế?”

Bùi Chi Hành nắm lấy tay cô, cúi đầu hôn một cái.

“Ừm.”

Anh nói: “Nói về bọn họ lâu lắm rồi, nên chia chút sự chú ý cho anh rồi chứ?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Được.”

Cô bật cười, ôm Bùi Chi Hành nói:

“Em thi xong rồi.”

Bùi Chi Hành rũ mắt, nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của cô.

Lộ Tuệ Tuệ chủ động, hôn cằm anh nói:

“Sếp Bùi, ngày mai vợ anh có thể ngủ nướng, ngủ đến chiều mai mới dậy cũng được.”

Nghe vậy, yết hầu Bùi Chi Hành động đậy.

Yêu cầu mà vợ đưa ra, anh không dám không nghe.

Đêm đó, Lộ Tuệ Tuệ chân thực trải nghiệm được cái gọi là lời nói hoang đường, cái gọi là hối hận.

Cuối cùng, vẫn là cô cầu xin Bùi Chi Hành, làm nũng với anh một hồi lâu mới xin được anh tha cho cô.

Lộ Tuệ Tuệ rúc trong lòng Bùi Chi Hành, giống như một bé đáng thương, khóc không ra nước mắt.

Cái gọi là tự lấy đá đập chân mình, chính là đây.

Khó quá rồi.

Cô cảm thấy cơ thể sắp rã rời, Bùi Chi Hành vẫn còn tinh lực, vẫn còn thể lực.

Nhìn bộ dạng đáng thương của cô, Bùi Chi Hành cúi người, hôn lên mắt cô, giọng nói khàn khàn:

“Mệt rồi?”

Lộ Tuệ Tuệ: “... Ừm.”

Đầu mũi cô ửng đỏ, bộ dạng như từng bị ăn hiếp:

“Buồn ngủ rồi.”

Bùi Chi Hành nhìn bộ dạng của cô, ánh mắt trầm xuống.

Anh khàn giọng đáp:

“Tắm rồi ngủ.”

“... Được.”

Tắm một lượt, lại lăn lộn hồi lâu.

Đợi khi Lộ Tuệ Tuệ thực sự lên được giường, cô còn không còn tinh thần mắng Bùi Chi Hành nữa, trực tiếp ngủ thiếp đi.

Bùi Chi Hành nhìn bộ dạng của cô, trong mắt loé lên ý cười.

Ngón tay anh lướt qua gò má cô, cũng có chút đau lòng.

Hình như lăn lộn người ta hơi quá rồi.

Lộ Tuệ Tuệ không biết suy nghĩ trong lòng anh, đang hát bài ca giải phóng trong mơ.

Con người không thể đói lâu.

Bất luận là miệng, hay là cơ thể, hoặc là trái tim, đều không thể.

Đây là đạo lý mà Lộ Tuệ Tuệ rút ra được sau đêm nay.

-

Ngày hôm sau, khi Lộ Tuệ Tuệ tỉnh lại, quả nhiên đã là buổi trưa rồi.

Bên giường đã không còn người, cô nhắm mắt với lấy điện thoại nhìn, đã mười hai rưỡi rồi.

Lộ Tuệ Tuệ u ám thở dài, khó khăn bò dậy từ trên giường.

Vừa giẫm xuống đất, chân cô liền không tự chủ được mà mềm nhũn.

Lộ Tuệ Tuệ bò trên giường, đập giường hối hận.

Lúc Bùi Chi Hành tiến vào, liền nhìn thấy cảnh tượng này.

Anh ngẩn người một chút, trong mắt loé lên ý cười:

“Vợ.”

Anh khàn giọng gọi:

“Đang làm gì thế?”

Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn anh, trừng anh một cái:

“Biết rõ còn cố tình hỏi.”

Bùi Chi Hành che miệng khẽ ho, thấp giọng hỏi:

“Không dậy được?”

Lộ Tuệ Tuệ: “Đúng.”

Bùi Chi Hành cười, một phát bế người lên, ôm vào phòng tắm.

Tắm rửa xong, tên chủ mưu là Bùi Chi Hành này lại trách nhiệm bế cô ra khỏi phòng tắm, bế vào phòng khách.

“Dì giúp việc nấu cơm rồi sao?”

Lộ Tuệ Tuệ ngửi thấy mùi đồ ăn.

Bùi Chi Hành: “Anh nấu.”

Lộ Tuệ Tuệ liếc anh một cái:

“Anh dậy lúc mấy giờ?”

Bùi Chi Hành: “Tám giờ.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Nếu cô nhớ không nhầm, hơn ba giờ bọn họ mới ngủ.

Thể lực của người này tốt thật đấy.

Lộ Tuệ Tuệ “Ồ” một tiếng, đón lấy nước ấm anh đưa rồi uống gần hết.

Uống xong, cô mới nhớ ra hỏi:

“Hôm nay anh không đến công ty?”

Bùi Chi Hành “Ừm” một tiếng, đón lấy cốc nước rỗng cô đưa:

“Ở nhà với em.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Nghe đến hai chữ với em, huyệt thái dương của cô đột nhiên giật giật.

Cô im lặng một hồi, uyển chuyền nói:

“Thực ra em… không cần ở cùng.”

Bùi Chi Hành nghe ra ý tứ đằng sau lời nói của cô, nhướng mày nói:

“Thực sự không cần?”

“Ừm.”

Lộ Tuệ Tuệ mím môi:

“Anh có thể đi bận chuyện của mình.”

Bùi Chi Hành cười, cúi người hôn cô một cái, thông báo:

“Nhưng anh muốn ở cùng em.”

Được thôi.

Lộ Tuệ Tuệ thấy anh kiên trì, không còn giục anh đến công ty một cách lộ liễu nữa.

Ăn trưa xong, hai người rúc trên sô pha nghỉ ngơi.

Bùi Chi Hành mát xa cho cô.

“Đau đau đau.”

Lộ Tuệ Tuệ hô lên.

Bùi Chi Hành nhíu mày, nhìn cô với vẻ khó hiểu:

“Nghiêm trọng như vậy?”

Đối diện với ánh mắt của anh, Lộ Tuệ Tuệ li.ếm môi, cũng hơi ngượng ngùng. Cô mơ hồ nói:

“Cũng không nghiêm trọng lắm.”

Cô nhỏ giọng:

“Chỉ hơi nhức một chút thôi.”

Eo cô thực sự sắp đứt rồi.

Bùi Chi Hành đã hiểu.

Anh giảm lực, mát xa toàn thân cho cô.

Mát xa là anh học được trong một năm này, vì Lộ Tuệ Tuệ thường xuyên phải đeo dây cáp, còn quay hai bộ điện ảnh đánh đấm, trên người có rất nhiều vết thương, có một lần quay phim ngã một cú, bị thương đến eo, cũng vì điều này nên Bùi Chi Hành mới học mát xa.

Có mát xa làm dịu, vết thương ở eo của Lộ Tuệ Tuệ đã đỡ hơn nhiều.

Mát xa kết thúc.

Hai người đang suy nghĩ xem buổi tối nên ăn cơm ở nhà hay ra ngoài hẹn hò, thì Lộ Niên Niên và Dụ Hạ đã qua thăm học sinh tốt nghiệp cuối cấp là cô, lý do của bọn họ là: Chúc mừng cô tốt nghiệp cấp ba.

Lộ Tuệ Tuệ cạn lời.

“Mọi người không bằng đợi em tốt nghiệp đại học rồi hẵng tới chúc?”

Dụ Hạ: “Vậy còn phải thêm bốn năm.”

Cô ấy xua xua tay:

“Em yên tâm, nếu em cần thì bốn năm sau tụi chị lại tới.”

Lộ Niên Niên gật đầu:

“Đúng, bốn năm sau tụi em cũng tới chúc mừng chị.”

Lộ Tuệ Tuệ: “...”

Cô cảm ơn hai người này trước nhé.

Có điều có họ ở đây, buổi tối đó của Lộ Tuệ Tuệ vẫn rất vui vẻ.

Một nhóm người ồn ào náo nhiệt, cười nói vui vẻ.

Trong quãng thời gian đợi kết quả thi đại học, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đã đến Pháp một chuyến.

Để chúc mừng cô tốt nghiệp cấp ba, Nghiêm Tư Nhân còn chuẩn bị chuyến du lịch bằng thuyền cho hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK