Mục lục
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng khác với sự xấu hổ của cô, phản ứng của dân mạng càng kịch liệt hơn.

Lộ Tuệ Tuệ lướt xuống tất cả bình luận đều là ầm ĩ hét lên khi nhìn thấy ánh mắt của cô. Thông qua lời văn, giọng hét của fan dường như vang lên bên tai cô.

Đa số fan đều la hét ngọt chết mất.

[Hu hu hu, đẩy thuyền đúng đôi thiệt là vui vẻ!!!]

[A a a a a a a, tư thế sếp Bùi ôm mặt cô ấy thật quyến rũ, thật ngọt ngào!!! Vãi, đây chính là tổng tài bá đạo ư?]

[Ngọt quá, ngọt quá, ngọt quá!!]

[Tôi đỏ mặt tới tận mang tai rồi đây này, nếu không phải đang ở bên ngoài, hai người này chắc không chỉ hôn môi đơn giản như thế đâu.]

[Móa!! Trong nháy mắt trong đầu có bộ truyện caoh một trăm nghìn nghìn chữ.]

[Chậc chậc chậc!!]

[Bùi Tuệ của tôi là thật!!]

[A a a a a a a a a a a a, tôi cũng muốn yêu đương!!]

[Lộ Tuệ Tuệ tham gia chương trình tạp kỹ đi, tham gia chương trình yêu đương được không! Muốn xem cô ấy và sếp Bùi hôn kiểu Pháp (? Tôi có bị cấm không nhỉ?)]

...

Đọc tới đây, Lộ Tuệ Tuệ không đọc nỗi nữa.

Cô yên lặng rời khỏi Weibo, tay sờ lên tai.

Nóng thật.

Có điều Lộ Tuệ Tuệ không biết, sức tưởng tượng của dân mạng trên Weibo thế mà lại có sự phối hợp của tổ chương trình.

Trở lại đoàn làm phim mấy ngày, Hạ Lỵ nói với Lộ Tuệ Tuệ rằng có mấy chương trình tạp kỹ tới tìm cô, muốn mời cô tham gia chương trình của họ.

Lộ Tuệ Tuệ không ghét tham gia chương trình tạp kỹ, thậm chí có chút thích thú.

Cô cảm thấy tham gia chương trình tạp kỹ là một công việc nhàn hạ, có thể để bản thân thả lỏng.

Chỉ có điều sau khi hỏi là chương trình tạp kỹ gì, Lộ Tuệ Tuệ im lặng.

Mấy chương trình tạp kỹ yêu đương gửi lời mời cho cô, muốn mời cô và Bùi Chi Hành ghi hình cùng nhau.

Lộ Tuệ Tuệ không chút suy nghĩ mà từ chối ngay.

Hạ Lỵ dở khóc dở cười:

"Bọn họ ra giá rất cao, không cân nhắc sao?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Vâng."

Cô nói:

"Em có thể tham gia, Bùi Chi Hành lại không có thời gian, hơn nữa tham gia chương trình với em thì sinh hoạt và công việc của anh ấy sẽ bị làm phiền."

Hạ Lỵ nhướng mày, suy nghĩ rồi hỏi:

"Vậy sao em không hỏi sếp Bùi một tiếng, lỡ như anh ấy đồng ý thì sao?"

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt một chút, kinh ngạc nói:

"Có thể ư?"

Cô cảm thấy Bùi Chi Hành không giống kiểu người thích tham gia chương trình tạp kỹ, kể cả có tham gia cùng cô.

Hạ Lỵ cười:

"Hỏi thử đi, nói không chừng sếp Bùi muốn có một chút kỷ niệm đặc biệt với em đấy."

Nghe Hạ Lỵ nói như vậy, Lộ Tuệ Tuệ thật sự nghiêm túc suy nghĩ.

Cô trầm ngâm một lúc lâu:

"Chờ anh ấy về nước rồi em hỏi."

Hỏi trực tiếp, bàn bạc trực tiếp sẽ tốt hơn.

Hạ Lỵ: "Được."

Cúp điện thoại, Lộ Tuệ Tuệ nằm lì trên giường xem kịch bản.

Đang đọc, cô mò điện thoại gửi tin nhắn cho cái người đang ở nước ngoài xa xôi.

Mới xa nhau chưa được một tuần, sao cô đã thấy hơi nhớ Bùi Chi Hành rồi?

Công việc làm Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy cuộc sống phong phú, nhưng công việc cũng đã chia cách cặp đôi đang yêu là họ.

Có tốt thì cũng phải có xấu.

-

Sau nửa tháng, về cơ bản Lộ Tuệ Tuệ đều đang chạy theo tiến độ quay phim.

Họ lại đổi địa điểm quay.

Cuối tháng tám, lúc cơn nóng mùa hè sắp trôi qua, bộ phim điện ảnh "Ánh sáng" chính thức đóng máy.

Ngày đóng máy, Lộ Tuệ Tuệ và Dụ Hạ cùng mấy nhân viên chịu trách nhiệm đều lên hot search.

Lúc lộ tin đóng máy, dân mạng chỉ ước bộ phim chiếu ngay ngày mai để mọi người xem cho đã ghiền.

Lúc rời đi, Lãnh Tùng Nguyệt tặng cho Lộ Tuệ Tuệ một món quà.

Món quà mà bà ấy đã hứa với cô ở trấn Khê Thủy:

"Tuệ Tuệ."

Lãnh Tùng Nguyệt ôm lấy cô, dịu dàng nói:

"Cảm ơn cháu đã diễn ra được Hạ Tư Nam."

Bà ấy nói tiếp:

"Cô rất thích."

Lộ Tuệ Tuệ khẽ giật mình, cười nói:

"Cô Lãnh, cháu cũng rất thích cô ấy."

Cô nói tiếp:

"Cô ấy nhất định sẽ càng ngày càng tốt hơn."

Lãnh Tùng Nguyệt nhìn cô như vậy, có chút không đành lòng kể hết câu chuyện thật ra.

Bà ấy vỗ vai Lộ Tuệ Tuệ, thấp giọng hỏi:

"Còn nhớ rõ chuyện trước đây cô nói với cháu không, thật ra kịch bản này của cô là do sửa đổi câu chuyện nguyên tác mà ra?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Có ạ."

Cô nhìn vẻ mặt của Lãnh Tùng Nguyệt, nói khẽ:

"Cô Lãnh, nếu đó là đau khổ, cô có thể không nói."

Lãnh Tùng Nguyệt cười chua xót:

"Chị ấy đã ra đi, không có gì là không thể nói."

Bà ấy kể với Lộ Tuệ Tuệ, Hạ Tư Nam trong câu chuyện là chị của bà ấy.

Nơi chị bà ấy sinh ra cũng là tại thị trấn Khê Thủy này.

"Chẳng qua, rất nhiều người không biết điều đó mà thôi."

Lúc trước Khổng Nghị Nhiên qua bên đó lấy bối cảnh cũng là để bà ấy trở về ngắm lại nơi ấy.

Lãnh Tùng Nguyệt vừa yêu vừa hận nơi ấy.

Bố mẹ của bà ấy cũng như bố mẹ Hạ Tư Nam, trọng nam khinh nữ, lúc chị bà ấy xảy ra chuyện, bọn họ cũng nhốt chị của bà ấy trong nhà, không cho chị bà ấy ra ngoài.

Cuối cùng, chị bà ấy đã trốn thoát.

Chỉ là chị bà ấy không may mắn như thế.

Chị bà ấy kiện đối phương lên tòa, đáng tiếc là chưa đợi được kết quả thì chị bà ấy đã ra đi rồi.

Những chuyện sau đó là do Lãnh Tùng Nguyệt thay chị mình xử lý.

Mà người đó cũng đã rời đi từ lâu.

Lãnh Tùng Nguyệt thêm thắt nhiều chuyện trong kịch bản là vì bà ấy không muốn Hạ Tư Nam đi trên con đường quá cô đơn. Bà ấy đã thêm vào một người bạn từng tồn tại trong hiện thực, cũng chính là Phùng Diễm.

Chị của bà ấy là mẫu người thường gặp trong thị trấn Khê Thủy, trong những thị trấn nhỏ xa xôi, rất nhiều chuyện như thế đã từng xảy ra.

À, cũng không hẳn là vậy.

Ngay cả trong thành phố lớn cũng có rất nhiều nhà trọng nam khinh nữ, chồng bạo lực gia đình và người vợ thì lại không thể ly hôn.

Năm đó Lãnh Tùng Nguyệt còn quá nhỏ.

Bà ấy hoàn toàn không thể giúp chị mình bất cứ chuyện gì, bà ấy chỉ có thể yên lặng ủng hộ chị mình.

Mấy năm trước, Lãnh Tùng Nguyệt đến thăm mộ của chị.

Lúc đó không biết bà ấy đã nhớ đến điều gì, hình như tình cờ lúc ấy cũng có một chuyện kiểu vậy bị tung lên mạng, Lãnh Tùng Nguyệt lập tức nảy sinh ý tưởng viết một kịch bản thế này.

Sau khi bà ấy nói ra ý tưởng của mình cho Khổng Nghị Nhiên, ông ấy ủng hộ bà ấy vô điều kiện.

Dù quay lỗ vốn, ông ấy cũng muốn tạo ra một bộ phim về câu chuyện của bà ấy.

Với lại, có danh tiếng của đạo diễn Khổng Nghị Nhiên, bộ phim điện ảnh này cũng không đến mức lỗ vốn.

...

Nghe Lãnh Tùng Nguyệt nói xong, Lộ Tuệ Tuệ không biết nên nói gì.

Cô yên lặng một lát, đưa tay ôm Lãnh Tùng Nguyệt, giọng trầm thấp:

"Cô Lãnh, cảm ơn cô đã chọn cháu."

Cô dịu dàng nói:

"Bản thân cháu rất may mắn khi có thể diễn nhân vật Hạ Tư Nam này."

Lãnh Tùng Nguyệt cười:

"Cháu diễn rất tốt."

Lúc nhìn Lộ Tuệ Tuệ diễn, Lãnh Tùng Nguyệt luôn có loại cảm giác về lại vài chục năm trước.

Bà ấy như nhìn thấy chị của mình xuất hiện trước mặt bà ấy và nói rằng:

"A Nguyệt, chị phải đi rồi, con đường này dù có khó cách mấy thì chị cũng phải đi, chị muốn kiện bọn chúng. Em giúp chị đi, cho dù con đường phía trước là biển lửa chị cũng phải nhảy vào, xin em hãy giúp chị."

Và Lãnh Tùng Nguyệt đã giúp chị mình.

Bà ấy thừa dịp bố mẹ không chú ý, thả chị mình ra.

Bà ấy không hối hận khi làm chuyện đó, chị bà ấy trước khi đi cũng nói cho bà ấy rằng mình không hối hận. Chị bà ấy phải đi, cố gắng đòi lại công bằng cho mình, còn về kết quả, chị bà ấy nhờ Lãnh Tùng Nguyệt chờ giúp mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK