Có lẽ vì khát vọng sống sót của cô quá mãnh liệt, hơn nữa còn trùng tên họ với nguyên chủ cho nên mới được sắp xếp đi tới thế giới này.
Cô nghĩ.
Ăn được một nửa bát mì, Lộ Tuệ Tuệ nhận được cuộc gọi của Trần Phái - người đại diện của nguyên chủ.
Vừa nhấn nghe máy, giọng nói lạnh nhạt của Trần Phái đã truyền tới.
“Cô đăng Weibo xin lỗi đi.”
Tay cầm đũa của Lộ Tuệ Tuệ khựng lại.
“Weibo xin lỗi gì?”
“Cô đoán là gì?”
Trần Phái hỏi lại.
“Nói xin lỗi mấy nghệ sĩ kia thì việc này coi như cho qua, tôi cũng đã trao đổi với bên đạo diễn rồi, ông ấy đã đồng ý chỉ cần cô xin lỗi thì ngày mai sẽ để cho cô tiếp tục quay lại trường quay.”
Không đợi Lộ Tuệ Tuệ trả lời, Trần Phái tiếp tục nói.
“Bài xin lỗi tôi đã gửi cho cô rồi đấy, bây giờ đăng luôn đi.”
Cúp máy, điện thoại Lộ Tuệ Tuệ kêu reng reng, là tin nhắn Trần Phái gửi tới.
Cô click mở lên đọc, tức đến bật cười.
Bài Trần Phái gửi tới rõ ràng là muốn cô lấy scandal để nổi tiếng hơn nữa.
Vài phút sau, Weibo của Lộ Tuệ Tuệ vẫn không có động thái gì.
Trần Phái lại gọi điện cho cô.
“Cô đang lề mề cái gì đấy? Sao còn chưa đăng Weibo?”
“Ồ.”
Lộ Tuệ Tuệ chậm rãi ăn mì, nhẹ giọng nói: “Chị Phái, câu hỏi của chị hơi ngốc á, em không đăng là vì em không muốn đăng thôi.”
Trần Phái nghi ngờ tai mình có vấn đề, to giọng như không thể tin nổi.
“Cô nói gì?”
Lộ Tuệ Tuệ bĩu môi, chậm rãi nói.
“Chị không nghe rõ à? Không nghe rõ em cũng không lặp lại đâu.”
Nói xong, cô cúp máy, tiện thể còn kéo số Trần Phái vào danh sách chặn.
Nguyên chủ là do không còn cách nào khác mới trở thành bánh bao mềm bị bọn họ đe dọa, nhưng cô thì không.
Cuối cùng bên tai cũng được yên tĩnh, Lộ Tuệ Tuệ ăn hết bát mì.
Ăn xong, điện thoại của cô lại vang lên.
Lần này, người gọi cho cô là mẹ nuôi của nguyên chủ, Lộ Tuệ Tuệ không nghe.
Cô tắt tiếng điện thoại, mở TV lên, bắt đầu suy nghĩ về những nhân vật có liên quan tới nguyên chủ, suy nghĩ sau này trở về nhà họ Lộ thì cô nên xử lý như thế nào.
Đương nhiên không thể đi theo cốt truyện gốc, mặc dù cô không có ý định ở thành chị em tương thân tương ái với Lộ Niên Niên, nhưng cũng không định quyết đấu sống c.h.ế.t với nhau.
Với lại, lúc đọc tiểu thuyết cô đã cảm thấy thiết lập của nhân vật Lộ Niên Niên này rất lạ. Trong tiểu thuyết, cô ấy được người ta đặt trước cửa nhà họ Lộ, sau đó được hai vợ chồng nhặt về nuôi, cho nên từ nhỏ Lộ Niên Niên đã biết bản thân không phải con gái ruột của Lộ Cảnh Sơn.
Cũng bởi vậy mà chuyên ngành học đại học của cô ấy là diễn xuất chứ không phải quản lý.
Trước khi Lộ Tuệ Tuệ xuất hiện, cô ấy chưa từng thể hiện mình có ý muốn trở thành người thừa kế nhà họ Lộ.
Cho nên sau này cô ấy đột nhiên nhằm vào Lộ Tuệ Tuệ và gây đủ loại rắc rối, cua gắt khiến người đọc không kịp đội mũ bảo hiểm, hoàn toàn không hiểu tại sao cô ấy dễ bị người khác kích động như vậy, trở nên vừa xấu xa vừa thiếu não.
…
Đột nhiên có tiếng gõ cửa.
Lộ Tuệ Tuệ cảnh giác, đứng dậy nhìn qua mắt mèo, là một cô nữ sinh có gương mặt tròn.
Cô còn chưa nhớ ra đây là ai thì người ngoài cửa đã lên tiếng.
“Chị Tuệ Tuệ ơi, chị có nhà không?”
À.
Là trợ lý của nguyên chủ, Nhạc Nhạc.
Cô mở cửa, Nhạc Nhạc sốt ruột hỏi.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn cô ấy với vẻ khó hiểu.
“Chị có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”
“Em không gọi được cho chị.”
Nhạc Nhạc cầm điện thoại trong tay, buột miệng nói.
“Chị Phái nói chị…”
Hai chữ sau tới đầu môi nhưng cô ấy nhịn không nói.
Cô ấy biết, Trần Phái cố ý nói vậy.
Lộ Tuệ Tuệ hỏi.
“Chị ta nói gì chị à?”
Nhạc Nhạc lắc đầu, im lặng không nói.
Lộ Tuệ Tuệ đoán.
“Nói chị điên hay nói chị bị tâm thần?”
“… Điên ạ.”
Cô ấy dè dặt nhìn cô, nhỏ giọng nói.
“Chị Tuệ Tuệ, xin lỗi chị nhé, em không có ý đó đâu ạ.”
Nghe vậy, Lộ Tuệ Tuệ cười.
Cô biết Nhạc Nhạc làm công ăn lương ở công ty, bản tính không xấu, trong tiểu thuyết cũng có rất nhiều lần bảo vệ nguyên chủ, là một trong số ít người đối tốt với nguyên chủ.
“Chị biết, chị không giận đâu.”
Nhạc Nhạc ngẩn ra, kinh ngạc nhìn cô.
“Chị Tuệ Tuệ, chị đang cười kìa?”
“… Chị không được cười à?”
“Không phải, không phải ạ.”
Nhạc Nhạc không biết phải nói như thế nào, nhưng cô ấy đi theo Lộ Tuệ Tuệ được mấy tháng vẫn chưa từng thấy cô cười thoải mái như vậy.
Cô ấy có thể thấy nụ cười trước đây của cô rất giả và cũng rất cay đắng.
Lộ Tuệ Tuệ không định đề cập nhiều về vấn đề này với cô ấy, đi thẳng vào chủ đề.
“Ngoài việc nhờ em đến đây xem chị có điên hay không, Trần Phái còn bảo em làm gì không?”
“…”
Nhạc Nhạc khẽ nhếch môi, chị Tuệ Tuệ của cô ấy có gì đó không ổn, còn gọi cả tên họ của người đại diện nữa.
Cô ấy gật đầu.
“Không có gì… Có điều vừa rồi chị Phái đã đăng Weibo thay chị rồi.”
Lộ Tuệ Tuệ: “…”
-
Lộ Tuệ Tuệ tìm thấy điện thoại tắt tiếng ở một góc sô pha, khi mở lên, cô thấy mấy cuộc gọi nhỡ của mẹ nuôi nguyên chủ, cô làm lơ, đăng nhập vào Weibo.
Không có gì đáng ngạc nhiên, cô lại lên hot search và bị mắng.
Cô bấm vào bình luận dưới Weibo mà Trần Phái đã đăng và không ngạc nhiên khi tất cả bình luận đều đang mắng cô.
Những từ tục tĩu đều đập vào mắt.
Những lời fans mắng cô không khác gì hôm qua, cũng chỉ có vài câu đó lặp đi lặp lại, bảo cô cút khỏi giới giải trí, bảo cô c.h.ế.t đi, nói cô ghê tởm các thứ.
Lộ Tuệ Tuệ đọc chút rồi không muốn đọc tiếp nữa.
Nhạc Nhạc ở bên cạnh quan sát vẻ mặt của cô, an ủi.
Chị Tuệ Tuệ, chị đừng đọc mấy thứ này nữa.”
Nhìn nó chỉ tổ khiến bản thân ngột ngạt hơn.
Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn chằm chằm cô ấy vài giây, rồi lại cúi xuống nhìn mấy thứ Trần Phái đăng hộ kia.
Chẳng mấy chốc, cô nhướng mày, khóe môi hơi cong.
Nhạc Nhạc còn chưa kịp nhìn rõ, ngón tay cô đã nhanh chóng soạn một nội dung mới.
Lộ Tuệ Tuệ: “Bài viết trên không phải tôi đăng.”
Đăng xong, cô háo hức đọc phần bình luận.
Đương nhiên, bình luận đầu tiên vẫn là mắng cô, nói miệng cô suốt ngày nói dối, hỏi cô tại sao vẫn còn mặt mũi đăng mấy thứ này lên được.
Cô ké fame đã chưa, rốt cuộc khi nào mới chịu dừng.
Trong những bình luận phản cảm, cuối cùng Lộ Tuệ Tuệ đọc được một bình luận mà cô muốn thấy nhất. Có người chỉ ra rằng dưới cuối bài post trên có một câu mà cô không hay dùng lắm, rất có thể không phải cô đăng thật.
Đương nhiên, dù không phải cô đăng thì cũng là ekip của cô đăng, mắng cô không sai chút nào.
Lộ Tuệ Tuệ lướt vài lần, không tiếp tục tự làm bản thân khó chịu nữa.
Ngược lại, cô đi xem lại những Weibo mà nguyên chủ từng đăng, phát hiện thật đúng là… loại có thể chọc giận fans của đối phương.
“Chị Tuệ Tuệ ơi, chị không sao chứ ạ?”