Mục lục
Thiên Kim Thật Giả Gây Sốt Giới Giải Trí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà ấy muốn những người kia bị trừng phạt.

Nhất định phải bị trừng phạt.

Lộ Tuệ Tuệ ôm bà ấy, không muốn buông tay.

Thật ra lúc trước Lãnh Tùng Nguyệt nói bà ấy có một bí mật lớn, Lộ Tuệ Tuệ đã từng nghĩ tới việc có thể câu chuyện này đã từng xảy ra trên những người xung quanh bà ấy.

Nhưng cô hoàn toàn không nghĩ tới, đây là câu chuyện của chị gái Lãnh Tùng Nguyệt.

Lãnh Tùng Nguyệt vỗ sau lưng cô, nhẹ nói:

"Tuệ Tuệ, cô biết cháu luôn là người có tấm lòng thương người."

Bà ấy hơi ngừng lại, nói:

"Cô muốn thành lập một Quỹ đặc biệt, đại khái là để giúp đỡ phụ nữ, trẻ con hay là người trưởng thành chịu khổ đó, cháu đồng ý giúp cô không?"

Từ rất lâu rồi, Lãnh Tùng Nguyệt có suy nghĩ này.

Chỉ có điều, bà ấy luôn chờ đợi, cho nên vẫn chưa quyết định được.

Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt, không hỏi nhiều, không chút do dự nói:

"Tất nhiên rồi ạ."

Chỉ cần có thể giúp đỡ các cô gái chịu khổ đó, cô làm việc nghĩa không chùn bước.

Lãnh Tùng Nguyệt bật cười:

"Được."

Bà ấy nói:

"Mong đợi ngày chiếu phim điện ảnh của chúng ta."

Bà ấy nói với Lộ Tuệ Tuệ, giá vé mà phòng bán vé chia cho bà ấy và Khổng Nghị Nhiên sẽ là số tài chính đầu tiên để thành lập quỹ.

Nghe thế, Lộ Tuệ Tuệ và Dụ Hạ nhìn nhau, hai người đều có suy nghĩ nhất định phải tuyên truyền bộ phim này thật rộng rãi.

Cho dù là dốc hết sức, các cô cũng phải nỗ lực vì nó.

Giống chủ nhân của câu chuyện, con đường phía trước có khó đến mấy các cô cũng phải đi.

Sau khi đóng máy, Lộ Tuệ Tuệ về nhà nghỉ ngơi ba ngày.

Tình cờ trong thời gian này, Lộ Cảnh Sơn không bận việc, ngày cuối tuần hai bố con ra ngoài câu cá.

Lộ Niên Niên khi biết việc này đã trách họ quá đáng.

Lần nào cô ấy rảnh rỗi thì Lộ Cảnh Sơn và Lộ Tuệ Tuệ đều bận, ba người hoàn toàn không có ngày nghỉ trùng nhau.

Nhưng sau khi biết Bùi Chi Hành đi công tác nước ngoài, Lộ Niên Niên cảm thấy mình cũng không phải đáng thương nhất. Đáng thương nhất chính là Bùi Chi Hành, bạn gái mình được nghỉ ngơi, còn anh thì phải làm việc.

Lộ Tuệ Tuệ biết suy nghĩ của cô ấy, dở khóc dở cười:

"Em dự định đấu tới cùng với Bùi Chi Hành sao?"

Lộ Niên Niên hừ hừ:

"Ai bảo anh ấy luôn chê em chiếm chị chứ."

Lộ Tuệ Tuệ cười nhìn cô ấy:

"Ở bên đó cảm thấy thế nào?"

"Cũng được."

Lộ Niên Niên thở dài:

"Mấy ngày nay chúng em sẽ được chuyển chỗ quay rồi, bộ phim này chừng một tháng nữa sẽ đóng máy."

Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:

"Lúc em đóng máy có lẽ chị lại vào đoàn phim rồi."

Lộ Niên Niên: "..."

Hai chị em thật sự rất bận, hoàn toàn không có thời gian ở chung với nhau.

Lộ Niên Niên đỡ hơn, cô ấy không chí tiến thủ, nhưng Lộ Tuệ Tuệ thì khác. Bây giờ chính là thời kỳ đỉnh cao của cô, tạp chí quảng cáo nhận đến mỏi cả tay. Kịch bản thì dù không tới mức chất thành núi nhưng mọi người khi biết cô đang diễn phim điện ảnh mới của Khổng Nghị Nhiên thì nhao nhao chìa cành ô liu cho cô.

Hai chị em thở dài.

"Chị đã quyết định kịch bản tiếp theo chưa ạ?"

Lộ Niên Niên hỏi.

Lộ Tuệ Tuệ:

"Hòm hòm rồi, chờ chị Hạ Lỵ bàn bạc xong là được."

Lộ Niên Niên gật đầu:

"Vậy thì được."

Cô ấy chống cằm nhìn Lộ Tuệ Tuệ:

"Ngày mai chị làm gì á?"

Lộ Tuệ Tuệ: "Chụp bìa tạp chí."

Còn ngày kia thì có quay quảng cáo Hạ Lỵ nhận cho cô.

Tranh thủ lúc chưa vào đoàn làm phim, hoạt động thương mại của Lộ Tuệ Tuệ được xếp chật kín. Lâu rồi fan không thấy cô, họ đều nhớ cô rồi.

Rất nhiều sự kiện đều nườm nượp gửi lời mời tới cô.

Lộ Tuệ Tuệ không phải người thích xã giao nhưng có vài buổi xã giao cô không thể không đi.

Hai chị em nói chuyện một hồi, Lộ Niên Niên lại phải tiếp tục quay phim.

Lộ Tuệ Tuệ đặt điện thoại xuống, Lộ Cảnh Sơn từ một bên khác bước tới:

"Tuệ Tuệ nhìn này, đây là cá mà bố câu được ở bên kia kìa."

Ông dịu dàng nói:

"Buổi tối chúng ta ăn cá đi."

Lộ Tuệ Tuệ cười:

"Vâng ạ."

Cô nói tiếp:

"Tối nay để con xuống bếp cho."

Nghe vậy, Lộ Cảnh Sơn vội gật đầu.

"Được được được."

Ông vui ra mặt, rất vui.

Buổi tối, Lộ Tuệ Tuệ đích thân xuống bếp.

Làm cá xong, cô không chỉ gửi hình cho Lộ Niên Niên mà còn gửi cho Bùi Chi Hành đang ở nước ngoài một tấm.

Hai người ăn ý nhắn lại cho cô dấu chấm hỏi.

Ngay sao đó, Lộ Niên Niên khó hiểu hỏi cô:

[Chị!! Có phải chị hơi quá đáng không!! Em ở đây gặm cỏ, chị ở nhà ăn cá!]

Lộ Tuệ Tuệ: [Chờ em trở về làm cho em ăn!]

Lộ Niên Niên lập tức được dỗ dành.

Lộ Niên Niên: [Okela!]

Sau khi dỗ Lộ Niên Niên xong, Lộ Tuệ Tuệ đọc tin nhắn Bùi Chi Hành gửi tới.

Trừ dấu chấm hỏi ra, Bùi Chi hành còn gửi cho cô một tấm hình.

Nước ngoài đang là buổi trưa, anh vừa mới ăn cơm trưa.

Lộ Tuệ Tuệ mở tấm hình lên, phát hiện bữa trưa của Bùi Chi Hành vô cùng đơn giản.

Cô buồn cười: [So ra thì hơi thảm đấy nha sếp Bùi.]

Bùi Chi Hành: [Ừm.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Chỉ vậy thôi sao?]

Bùi Chi Hành: [Muốn về nước.]

Lộ Tuệ Tuệ nhịn cười: [Sếp Bùi, chăm chỉ làm việc, cố gắng kiếm tiền.]

Bùi Chi Hành: [Được.]

Lộ Tuệ Tuệ: [Trở về làm cho anh ăn.]

Bùi Chi Hành đáp lại: [Được, tối nay em định làm gì?]

Lộ Tuệ Tuệ: [Đọc kịch bản.]

Bùi Chi Hành: [Tối nay anh gọi điện thoại cho em nhé.]

Ăn cơm xong, Lộ Tuệ Tuệ lại đi dạo một vòng với người già Lộ Cảnh Sơn, Lộ Cảnh Sơn cũng kể cho cô không ít tin tức.

Ví dụ như đã có kết quả của chú hai thím hai của cô rồi.

Chú hai tù chung thân, thím hai tù mười năm. Mà Lộ Cường và Câu Tiểu Huệ là đồng lõa, tội nghiêm trọng như nhau, vài chục năm sau này bọn họ đều phải sống trong tù.

Hai người bắt cóc cô ở trấn Khê Thủy thì không nghiêm trọng như thế, nhưng thời gian phạt cũng không ngắn, chí ít trong thời gian ngắn bọn họ không thể ra tù.

Lộ Cảnh Sơn dịu dàng kể lại cho Lộ Tuệ Tuệ.

Ông đã sớm chấp nhận kết quả này, mà thật ra Lộ Tuệ Tuệ cũng biết. Trước đó cô đã biết, sở dĩ Lộ Cảnh Sơn muốn chính miệng kể cho cô là muốn đặt một dấu chấm hết hoàn mỹ cho chuyện này.

Hai bố con nói chuyện với nhau.

Lộ Tuệ Tuệ quan sát vẻ mặt của ông, nhẹ giọng hỏi:

"Bố, bố thản nhiên chấp nhận thật à?"

Lộ Cảnh Sơn gật đầu:

"Ừm."

Ông nói:

"Chú hai của con không chỉ làm mấy chuyện đó."

Chú hai của Lộ Tuệ Tuệ đã lấy trộm một khoản tiền lớn của công ty.

Trước kia Lộ Cảnh Sơn còn mắt nhắm mắt mở tha cho họ, nhưng giờ thì không.

Lộ Tuệ Tuệ hiểu:

"Con có thể đoán được."

Cô giơ tay ôm lấy Lộ Cảnh Sơn, cười nói:

"Bố đừng buồn, con và Niên Niên sẽ luôn ở cùng bố."

Nghe vậy, Lộ Cảnh Sơn nhìn cô cười:

"Cũng không biết hai con có thể ở cùng bố bao lâu."

Lộ Tuệ Tuệ khó hiểu.

Lộ Cảnh Sơn nhìn cô:

"Lỡ như ngày nào đó con không muốn ở cùng bố nữa, chạy theo A Hành, bố cũng cản không được, không đúng sao?"

Ông cảm thán:

"Con gái lớn không giữ được."

"..."

Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười, môi giật giật muốn giải thích mình không phải là người như vậy, nhưng nghĩ tới nghĩ lui lại thôi.

Có đôi khi, quả thật cô cũng có chút chìa tay ra ngoài.

Lộ Cảnh Sơn nhìn cô chột dạ, cười nhưng cũng không giận.

Lộ Tuệ Tuệ có thể hạnh phúc, ông là người vui hơn bất cứ ai.

Chẳng qua làm một người bố, ông chỉ thấy không nỡ.

Nghĩ tới đây, Lộ Cảnh Sơn nói:

"Nếu A Hành đối xử với con không tốt, con nói với bố, bố giúp con trút giận."

Lộ Tuệ Tuệ bật cười:

"Vâng bố."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK