Xem hot search trên mạng, Lộ Tuệ Tuệ và Lộ Niên Niên lần lượt không nói gì.
Lộ Niên Niên c.h.ế.t mất.
Sao lại có người ghép đôi hai cô chứ.
Hạ Lỵ và Uông Trân lập nhóm, bốn người bàn bạc phương án xử lý khẩn cấp.
Kéo vào nhóm là vì phòng ngừa ngày sau xảy ra chuyện tương tự.
Hạ Lỵ cảm thấy, sau này chuyện này sẽ xảy ra thường xuyên.
“Để em đăng Weibo.”
Lộ Niên Niên nói:
“Cứ nói chị tới thăm ban em là được.”
Uông Trân: “Có thể, nhưng có phải hai người quá thân rồi không?”
Lộ Niên Niên ấm ức.
“Lúc đó em đang đau lòng, chị em an ủi em như vậy cũng không được sao?”
Cô ấy đáng thương nói:
“Em không có bạn trai để dựa vào, cũng không thể dựa vào chị gái sao?”
Uông Trân không còn gì để nói.
Hạ Lỵ vui vẻ.
Chị ấy cười cười, nghiêm mặt nói.
“Đăng hay không đăng cũng không sao, theo chị nghĩ, cứ để hai em ở trên hot search đi, nổi tiếng lại không bị mắng, hời thế không lấy thì phí.”
Lộ Tuệ Tuệ: “Thật ra em cũng có suy nghĩ như vậy.”
Bởi vì rất nhiều chuyện, cô giải thích cư dân mạng cũng sẽ không tin.
Tình hình của cô và Lộ Niên Niên mà nói, fans cũ đều biết hai người là chị em, tuy rằng nhiều người không biết hai người là chị em ruột, nhưng mọi người đều biết hai người thân nhau.
Hơn nữa, hai cô chỉ tựa vào vai nhau, xoa đầu, chị em thân thiết hành động này rất bình thường.
Cô không cho rằng vượt quá giới hạn tình bạn.
Uông Trân: “Vậy thì cứ thế đi, dù sao bên phòng làm việc cũng không ra mặt làm rõ.”
Chị ấy nhắc trọng điểm với Lộ Niên Niên:
“Niên Niên muốn đăng Weibo thì đăng.”
Chị ấy biết Lộ Niên Niên định đăng Weibo làm gì, không phải vì chứng minh tình chị em thuần khiết giữa mình với Lộ Tuệ Tuệ, cô ấy chỉ muốn khoe chị gái đến thăm ban mình, còn mời mình ăn lẩu.
Cư dân mạng đang thảo luận kịch liệt.
Lộ Niên Niên online.
[Lộ Niên Niên V: Chị lại tới thăm ban tui roài! Buổi tối ăn lẩu, rất là vui vẻ.]
Nhìn Weibo của cô ấy, Uông Trân yên tâm đặt điện thoại xuống.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của chị ấy.
Đây là cô em gái cuồng chị, không có gì khác.
Mà cư dân mạng lại ghép tình chị em của họ.
Có rất nhiều người nói cô ấy như con chim nhỏ, Lộ Tuệ Tuệ quá là ngự tỷ, bình luận này áp đảo mọi ngôn luận.
Tất nhiên, cũng có rất nhiều người chúc tình chị em của hai người thiên trường địa cửu.
-
Lộ Tuệ Tuệ không ở lại Hải Thành lâu.
Hôm sau cô về Lộc Thành, cô đặt chuyến bay buổi chiều, lúc hạ cánh Bùi Chi Hành đã đến.
Lên xe, Lộ Tuệ Tuệ quay đầu nhìn anh.
“Tài xế đâu?”
Bùi Chi Hành nhìn cô:
“Trước mặt em.”
Lộ Tuệ Tuệ sửng sốt một chút mới phản ứng lại.
Cô cười khẽ:
“Tôi không nói anh.”
Bùi Chi Hành: “Cho chú ấy tan làm rồi.”
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, cười nói:
“Vậy… vất vả cho tài xế Bùi rồi.”
“Có đói bụng không?”
Bùi Chi Hành phối hợp với cô.
Lộ Tuệ Tuệ: “Hơi hơi, anh muốn ăn gì?”
Bùi Chi Hành trầm mặc một hồi, nói:
“Lẩu.”
“?”
Lộ Tuệ Tuệ bối rối, hoài nghi lỗ tai mình bị ảo giác, cô lặp lại câu hỏi lần nữa:
“Anh muốn ăn gì?”
Bùi Chi Hành: “Lẩu.”
“...”
Trong xe yên tĩnh một hồi, Lộ Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm sườn mặt của anh, suy nghĩ ý của chữ này.
Nghĩ tới một khả năng nào đó, cô cạn lời.
“Sao anh lại ấu trĩ như vậy?”
Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười:
“Không phải anh không thích ăn lẩu sao?”
Bùi Chi Hành quả thật không thích ăn lẩu, nhưng anh bị Lộ Niên Niên k.ích th.ích.
Lộ Tuệ Tuệ buồn cười.
Cô cười một mình một hồi, nói:
“Đi ăn ở nhà hàng tư gia đi.”
Bùi Chi Hành thích cái này.
Bùi Chi Hành không từ chối.
Ăn xong, không còn sớm nữa.
Lộ Tuệ Tuệ tưởng anh sẽ trực tiếp đưa mình về nhà, ai ngờ lúc ra khỏi nhà hàng tư gia, anh chợt hỏi:
“Có muốn xuống xe đi dạo một chút không?”
Lộ Tuệ Tuệ: “...”
Hai người nhìn nhau ba giây, Lộ Tuệ Tuệ gật đầu:
“Đi, tìm một công viên ở Lộc Thành đi, chúng ta đi dạo một vòng trong công viên.”
Lần này, Bùi Chi Hành cạn lời.
Mùa đông đi dạo công viên, không biết là bọn họ muốn đi cho tỉnh hay là đi chịu lạnh nữa.
Cuối cùng, hai người chọn về khu nhà.
Ít nhất bên này sẽ không bị chụp hình.
Lộ Tuệ Tuệ ăn nhiều, Bùi Chi Hành cùng cô dạo một vòng cho tiêu cơm.
Lúc đưa cô trở lại nhà họ Lộ, Bùi Chi Hành nhìn cô nói:
“Mấy ngày sau tôi khá bận.”
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu.
Cuối năm nhiều việc, cô hiểu.
Cô nghĩ rồi nói:
“Tôi cũng rất bận, phải quay quảng cáo.”
Bùi Chi Hành trả lời:
“Đừng để mệt mỏi quá, chú ý nghỉ ngơi.”
Lộ Tuệ Tuệ: “Biết rồi.”
Cô mím môi, lấy món quà mình mua ở Hải Thành đưa cho anh.
Bùi Chi Hành ngẩn ra, khẽ nhướng mày:
“Đây là gì?”
“Một món quà nhỏ.”
Lộ Tuệ Tuệ chắp tay sau lưng, phồng má lên:
“Không phải thứ gì quý giá lắm đâu, anh đừng mong đợi quá nhiều.”
Nói xong, cô lại bổ sung:
“Anh về hẵng mở ra.”
Mượn ánh đèn trong sân, Bùi Chi Hành chú ý thấy tai của cô hơi đỏ.
Anh khẽ mỉm cười, đồng ý.
“Vậy… ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Vào nhà, Lộ Tuệ Tuệ chào dì Dương và Lộ Cảnh Sơn đi công tác về, chạy vào phòng rửa mặt.
Tắm rửa xong đi ra, cô thấy tin nhắn Bùi Chi Hành gửi nửa tiếng trước.
Bùi Chi Hành: [Cảm ơn, rất đặc biệt.]
Quà Lộ Tuệ Tuệ mua cho Bùi Chi Hành, quả thật không phải là món quà đặc biệt gì.
Chỉ là một cặp khuy măng sét.
Nhưng mắt thẩm mỹ của cô rất tốt, chọn một đôi khuy măng sét bánh răng cơ khí, cảm giác hơi giống đồng hồ đeo tay nhưng tinh xảo hơn, đặc biệt hơn mặt đồng hồ.
Màu xanh đậm, nhìn rất đẹp.
Lộ Tuệ Tuệ nhìn tin nhắn của anh, khóe miệng khẽ nhếch, im lặng gõ:
[Đã biết.]
Lộ Tuệ Tuệ biết mình chọn, Bùi Chi Hành sẽ thích.
Nhưng cô không ngờ ngày hôm sau Bùi Chi Hành sẽ đeo nó trong một hội nghị quan trọng.
Cả ngày này hai người không gặp nhau.
Tại sao Lộ Tuệ Tuệ lại biết, là Quý Minh Tân gửi hình Bùi Chi Hành tới rồi chửi bậy, nói anh là cái loại stundere.
Hôm nay anh ta và Bùi Chi Hành chạm mặt, vốn không chú ý thấy anh thay đổi khuy măng sét, địa vị họ cao nên đổi khuy măng sét là chuyện thường xuyên.
Nhưng hết lần này tới lần khác, rõ ràng hôm nay Bùi Chi Hành không bình thường.
Quý Minh Tân không nhịn được, tò mò hỏi, nói khuy măng sét của anh rất đặc biệt, khá thú vị.
Bùi Chi Hành nhìn anh ta, hơi đắc chí nói:
“Ừm.”
Quý Minh Tân không nói gì nữa, lười biếng dựa vào một bên xem điện thoại.
Phút chốc, Bùi Chi Hành lại nói:
“Quà tối qua mới nhận.”
Động tác nghịch điện thoại của Quý Minh Tân dừng lại, ngước mắt nhìn anh.
“Là sao?”
Anh ta nhìn chằm chằm vài giây:
“Người khác tặng?”
Vẻ mặt Bùi Chi Hành lạnh nhạt, sửa sang lại trước mặt Quý Minh Tân, không hề có chút khoe khoang nào.
Nhưng Quý Minh Tân lại cảm thấy anh đang cố ý.
Sửa sang xong, Bùi Chi Hành nhìn anh ta, nói bâng quơ:
“Ừ, Tuệ Tuệ tặng.”
Quý Minh Tân: “???”
Lúc thấy Quý Minh Tân chửi thề trên tường nhà, Lộ Tuệ Tuệ tự vui một hồi lâu.
Nói thật, cô không ngờ Bùi Chi Hành lại làm quá lên như vậy.
Nhưng Lộ Tuệ Tuệ cũng không chủ động gửi tin nhắn hỏi anh, anh và Quý Minh Tân từ trước đến nay đều như vậy, rõ ràng trong mắt người khác hai người đại diện cho sự trưởng thành và chững chạc, nhưng hai người mà gặp nhau sẽ trở nên cực kỳ ấu trĩ.
Lộ Tuệ Tuệ không biết bọn họ có giống câu nói được lưu truyền rộng rãi trên mạng hay không, gì mà đàn ông đến c.h.ế.t vẫn còn trẻ con.
Tham gia hội nghị quan trọng xong, Bùi Chi Hành đi công tác.
Anh thật sự hơi bận, không có thời gian ăn cơm đi dạo với Lộ Tuệ Tuệ, thậm chí cũng không có thời gian xem tin tức liên quan đến cô.
Lộ Tuệ Tuệ bên này không bận cũng không nhàn.
Hôm nay quay quảng cáo mì ăn liền, Lộ Tuệ Tuệ lại mặc bộ quần áo xấu xí mà nhãn hiệu mì ăn liền đã chuẩn bị.
Hạ Lỵ quan sát cô, diễn viên nữ đầu tiên đại diện mì ăn liền, thật sự muốn đưa vào “lịch sử” luôn.
Thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp làm người đại diện mì ăn liền.
Lộ Tuệ Tuệ không thèm quan tâm chị ấy, cô cảm thấy mình làm người đại diện của mì ăn liền cũng rất hay mà.
Tất nhiên, đây là suy nghĩ của cô trước khi chụp.
Ăn mấy loại mì ăn liền có mùi vị khác nhau, quay tới quay lui, Lộ Tuệ Tuệ mệt mỏi.
Cô quyết định, ít nhất một tháng không ăn mì ăn liền.
Quay xong trở về, Hạ Lỵ nhìn cô:
“Em ổn không?”
Lộ Tuệ Tuệ: “Vẫn sống.”
Nhạc Nhạc ở bên cạnh cười:
“Chị Tuệ Tuệ, khoa trương vậy?”
Lộ Tuệ Tuệ “Ừm”, mệt mỏi nói:
“Nói thật, ít nhất một tháng chị không muốn ngửi thấy mùi mì ăn liền.”
Hạ Lỵ chế nhạo:
“Không phải em chủ động xin làm người đại diện của hãng này sao?”
Lộ Tuệ Tuệ im lặng.
Đừng hỏi nữa.
Hỏi ra là thấy hối hận, người trong cuộc thật sự rất hối hận.
-
Trước khi thử vai, Lộ Tuệ Tuệ hẹn gặp Dụ Hạ.
Chắc chắn vai này là của Dụ Hạ rồi, chỉ có vai sinh viên mới tốt nghiệp bị cưỡng h.i.ế.p của Lộ Tuệ Tuệ là đang chờ quyết định, cần thử vai.
Rất nhiều diễn viên hạng A biết Khổng Nghị Nhiên muốn quay phim, nhao nhao gửi hồ sơ, sơ yếu lý lịch, ai lấy được kịch bản đều sẽ đi thử vai.
Lộ Tuệ Tuệ muốn Dụ Hạ giúp mình diễn tập, thuận tiện tìm cảm giác lời thoại.
Kỹ thuật đọc thoại của cô bình thường, mặc dù tăng cường đăng ký lớp học diễn nhưng so với diễn viên chính quy thì vẫn kém hơn.