Lúc đợi Bùi Chi Hành, Lộ Tuệ Tuệ lấy điện thoại ra.
Lúc này cô mới thấy mình và Bùi Chi Hành lên hot search, nhóm Lộ Niên Niên gửi tin nhắn.
Lộ Niên Niên biết phong cách sống của hai người nhưng có diễn viên chưa bao giờ thấy gửi tin nhắn cho Lộ Tuệ Tuệ, tỏ vẻ kinh ngạc.
Họ là bạn mà hoàn toàn không ngờ sếp Bùi lại giản dị như vậy.
Lộ Tuệ Tuệ trả lời từng người rồi mới tán gẫu với Lộ Niên Niên.
[Xem giúp chị Bùi Chi Hành đang làm gì đi.]
Lộ Niên Niên: [???]
Lộ Tuệ Tuệ: [Chị không muốn đứng dậy xem, em đang xem live mà nên xem giúp chị đi.]
Lộ Niên Niên: [???]
Cô ấy chưa bao giờ thấy ai lười vậy.
Cô ấy đẩy Hứa Lễ bên cạnh.
“Hứa Lễ, anh chuyển sang màn hình anh rể em xem anh rể em đang làm gì.”
Đúng lúc hôm nay Hứa Lễ được nghỉ ngơi nên ở nhà với Lộ Niên Niên.
Buổi trưa thức giấc, Lộ Niên Niên đang xem chương trình phát sóng trực tiếp của Lộ Tuệ Tuệ, xem đến đây còn gọi anh ta xem chung.
Hứa Lễ khựng lại, nhìn cô ấy:
“Em quan tâm sếp Bùi thế?”
Lộ Niên Niên: “?”
Nhìn ánh mắt Hứa Lễ, Lộ Niên Niên dở khóc dở cười:
“Gì thế?”
Cô ấy nói: “Anh bình thường chút đi đạo diễn Hứa.”
Cô ấy giơ điện thoại lên cho Hứa Lễ xem.
“Chị em bảo em xem, chị ấy đang nghỉ ngơi trong phòng, chị ấy nói lười ngồi dậy đi xem nên bảo em giám sát anh rể em có làm chuyện gì mờ ám bên ngoài không.”
Hứa Lễ: “…”
Một phút sau, Lộ Tuệ Tuệ nhận được phản hồi.
Bùi Chi Hành đang ở ngoài gọi điện thoại.
Lộ Tuệ Tuệ ngáp một cái.
Phòng phát sóng trực tiếp thấy cô như vậy, hơi đau lòng.
Fan là thế, chỉ cần bạn thể hiện một chút trước ống kính, họ sẽ bắt đầu nghĩ theo hướng xấu.
[Hu hu hu, sao sếp Bùi vẫn gọi điện thoại, không chăm vợ tôi vậy.]
[Thấy Tuệ Tuệ như thế, tôi không muốn kết hôn, đã nói nghỉ ngơi với nhau mà mình bị bỏ một mình.]
[…Khoan đã, mọi người không đi làm à? Sếp Bùi và Tuệ Tuệ quay chương trình nhưng anh ấy cũng có việc gấp cần xử lý mà.]
[Nói thật, nếu là tôi, tôi sẽ không đợi.]
[Bùi Chi Hành không thể đợi lát nữa hẵng xử lý được à? Tại sao phải ngay lúc ngủ trưa?]
[Các chị em, đây là sếp tổng của tập đoàn lớn đó!]
[Tôi thấy rất thực tế, cuộc sống bình thường hay vậy mà?]
…
Nhất thời, mọi người sôi nổi bàn tán.
Lộ Tuệ Tuệ không biết, cô đợi một lúc thì không đợi Bùi Chi Hành nữa, cầm điện thoại ngủ quên.
Công ty có việc đột xuất, lúc Bùi Chi Hành gọi điện thoại xong về phòng, Lộ Tuệ Tuệ đã ngủ rồi.
Anh bước thật khẽ, lấy điện thoại trong tay cô ra.
Lộ Tuệ Tuệ mơ màng thức giấc, thì thầm:
“Đã giải quyết xong chưa?”
Bùi Chi Hành nghe thế, cúi đầu chạm nhẹ môi cô, khẽ nói:
“Đã giải quyết rồi, xin lỗi để em đợi lâu.”
Anh sờ đầu cô, dỗ dành.
“Ngủ tiếp đi.”
“Anh ôm em ngủ đi.”
Lộ Tuệ Tuệ làm nũng.
Bùi Chi Hành cười khẽ, xốc chăn lên, lên giường.
Dưới màn ảnh, hai người ôm nhau ngủ.
Sau giờ ngọ, ánh mặt trời xuyên qua bức màn chiếu vào phòng, hai người trên giường lại ngủ rất yên bình thoải mái.
Họ không làm gì hết nhưng vẫn khiến người khác hâm mộ.
Thấy cảnh tượng này, fan đang cãi nhau chợt im lặng.
Hình như họ nghĩ nhiều rồi.
Có thể Bùi Chi Hành sẽ bị trì hoãn vì công việc nhưng tình yêu mà anh dành cho Tuệ Tuệ sẽ không bao giờ giảm bớt vì những sự chậm trễ này.
Hai người đều không biết lượt bình luận màn hình đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết khán giả có thể tranh cãi chỉ vì chút chuyện nhỏ như vậy.
Thành thật mà nói, Lộ Tuệ Tuệ cảm thấy chuyện này đối với gia đình họ quả thực quá bình thường, cô và Bùi Chi Hành đều không phải người rảnh rỗi, mỗi người đều có công việc riêng cần xử lý.
Hôm nay cô chỉ đợi Bùi Chi Hành hai mươi phút, thường ngày Bùi Chi Hành đến phim trường đón cô, nếu cô có một cảnh quay không thể thông qua, vật lộn hết sức, thì dù có là hai tiếng đồng hồ anh cũng sẽ không phàn nàn, cũng sẽ không nhiều lời.
Họ biết tình hình công việc của đối phương, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành luôn thấu hiểu và cổ vũ lẫn nhau.
Ngủ dậy, Lộ Tuệ Tuệ mới biết chỉ trong một lúc mà cư dân mạng đã bắt đầu nói sau khi cô gả đi thì không hề hạnh phúc, chịu ấm ức ở chỗ Bùi Chi Hành.
Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười.
Cô vừa xem vừa cười.
Bùi Chi Hành nghe thấy tiếng cười của cô, nhướng mày: “Cười gì thế?”
“Cười anh.”
Cô cũng không né tránh ống kính, nói thẳng: “Cư dân mạng đều đang nói anh lúc ngủ trưa khiến em đợi lâu, muốn anh phải xin lỗi em.”
Câu phía sau là cô bịa ra.
Nghe vậy, Bùi Chi Hành ngẩn người một lúc, nghe lời nói: “Xin lỗi.”
Anh cúi đầu, thân mật cọ cọ đầu mũi của Lộ Tuệ Tuệ: “Khiến mợ Bùi đợi lâu.”
Lộ Tuệ Tuệ bị anh chọc cười, đôi mắt cong cong: “Nên vậy.”
Cô chủ động hôn lên môi Bùi Chi Hành: “Mợ Bùi cam tâm tình nguyện.”
Hai người nhìn nhau bật cười.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, khán giả nghe thấy đoạn này liền nổi bong bóng chua, lách tách lách tách tràn ra bên ngoài.
Đôi này cố ý đúng không?
Cố ý cho mọi người ăn đường?! Quá ngược đãi chó độc thân rồi.
“Dậy nhé?”
Sau khi thân mật, Bùi Chi Hành nhìn cô.
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu: “Dậy thôi, chúng ta đến chợ rau, chợ rau buổi chiều vẫn mở đúng không nhỉ?”
“Đợi lát nữa hỏi hàng xóm bên cạnh.”
Nơi bọn họ quay chụp và ghi hình cho chương trình tạp kỹ là một thôn nhỏ, muốn mua đồ phải lái xe đi. Đối với điều này, tổ chương trình lại rất tận tâm, bởi vì có sự giúp đỡ của thương hiệu nên mỗi gia đình nhỏ đều có một chiếc xe.
Ngủ dậy sau giấc ngủ trưa, Lộ Tuệ Tuệ dọn dẹp cùng Bùi Chi Hành một lúc rồi đi thăm hỏi hàng xóm xung quanh.
“Tuệ Tuệ, các cậu muốn ra ngoài à?” Doãn Tư Huỷ hỏi: “Đi đâu?”
Lộ Tuệ Tuệ: “Trong tủ lạnh của tụi tớ không có gì ăn, muốn ra ngoài mua ít rau về.”
Nghe vậy, Doãn Tư Huỷ nói: “Chúng tớ cũng không có.”
Cô ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Cùng đi chứ?”
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu: “Được, hỏi thêm hai nhà thầy Lâm đi.”
“Được.”
Sau khi hỏi, bốn gia đình quyết định cùng nhau đến chợ rau.
Hỏi cư dân bản địa xong, chỗ bọn họ ở có một chợ rau rất lớn, lái xe đi đại loại mất khoảng hai mươi phút, bên đó có chợ, ngoại trừ chợ rau thì còn có cả đồ dùng gia đình và vài món đồ nhỏ họ muốn mua, tiệm bánh ngọt tiệm trà sữa, cũng phải đến đó mới có thể mua được.
Mọi người đồng ý, cùng xuất phát đến chợ rau.
Số lần Bùi Chi Hành lái xe không nhiều, nhưng kỹ thuật lái xe rất tốt, lái xe cũng rất vững tay.
Lộ Tuệ Tuệ ngồi ở ghế phụ lái, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm với anh, ngắm nhìn Ninh Thành vừa xinh đẹp vừa đặc biệt.
“Bên đó có nhiều hoa quá đi.” Lộ Tuệ Tuệ kinh ngạc: “Sau khi quay về nếu còn thời gian thì chúng ta qua bên đó xem thử đi?”
Bùi Chi Hành nhìn theo ánh mắt cô, gật đầu nói: “Được.”
Ngoại trừ đôi vợ chồng họ, ba đôi khác cũng có rất nhiều chuyện, chỉ có điều so ra thì đôi vợ chồng trẻ còn lại không được yên tĩnh cho lắm.
Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành là năm tháng tĩnh lặng, thì đôi của Quách Hằng chính là ồn ào náo nhiệt.
Hai vợ chồng thường sẽ cãi nhau vì chút chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, rõ ràng không nên để tâm, nhưng hai người đều thuộc kiểu không chịu thiệt không nhận thua, đương nhiên sẽ dẫn đến cãi nhau.
Mọi người xem cũng hơi mệt người.
[Sao đôi này cứ cãi nhau mãi thế, đây là cuộc sống thường ngày của họ à?]
[Trước đây tôi xem chương trình thì thích xem tranh cãi, nhưng thành thật mà nói kiểu chương trình tạp kỹ cho vợ chồng thế này, tôi vẫn thích hoà bình một chút hơn, kiểu ân ái như Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành khá ổn đó.]
[Đừng giẫm nhau nữa được không, Tuệ Tuệ nhà chúng tôi không gánh cái nồi này.]
[Vợ chồng chắc chắn đều sẽ có tranh cãi, chuyện bình thường mà thôi, không cần để ý quá.]
[Thành thật mà nói, người giống nhau Quách Hằng, tới một người tôi đánh một người.]
[Quách Hằng phiền chết mất, bản thân cũng không ra gì mà còn chê Tuyết Vũ mãi.]
[Các chị em, lấy chồng nhất định phải lau sạch mắt! Đừng có gả cho loại đàn ông như Quách Hằng.]
Mọi người tranh cãi ồn ào trong phòng phát sóng trực tiếp của đôi vợ chồng Quách Hằng và Cù Tuyết Vũ, tranh luận không thôi.
Cãi xong, mọi người cũng cảm thấy đôi vợ chồng này hơi phiền phức, lặng lẽ sang ba đôi kia. Cứ như vậy, số lượng người ở trong phòng phát sóng trực tiếp của Quách Hằng và Cù Tuyết Vũ đã ít đi rất rất nhiều.
-
Đến chợ rau, Lộ Tuệ Tuệ và Bùi Chi Hành đều là người có chút kinh nghiệm cuộc sống.
Để khuấy động sự nhiệt tình khi mua rau của mọi người, tổ chương trình đã đặc biệt đặt ra một quy tắc, để bọn họ mua được loại rau gì đó trong thời gian ngắn nhất, sau đó người mua được loại rau đó có thể được hoàn trả lại tiền mua rau, như vậy cũng xem như tiết kiệm một khoản tiền nhỏ cho bọn họ.
Nghe được nhiệm vụ này, Lộ Tuệ Tuệ sáng mắt lên.
Doãn Tư Huỷ và Lâm Tuệ Bình thì không sao, nhưng đôi vợ chồng Cù Tuyết Vũ và Quách Hằng hơi lúng túng, bọn họ sẽ không vào bếp, cũng không thường xuyên nấu cơm, bọn họ biết nấu mấy món thường ăn, nhưng nếu phức tạp hơn một chút thì bọn họ căn bản không biết.
Nghe vậy, Doãn Tư Huỷ cười nói: “Yên tâm đi, phức tạp thì tụi chị cũng không biết.”
Cô ấy tỏ ý: “Chị đoán tổ chương trình có lẽ sẽ không đưa ra nhiệm vụ quá khó cho chúng ta đâu.”
“Thật sao?” Cù Tuyết Vũ không tin lắm: “Đạo diễn, thật vậy sao?”
Đạo diễn: “Dù sao chúng tôi cũng cảm thấy không phức tạp.”
Toàn bộ khách mời: “...”
Quy tắc nhiệm vụ bày ra ở đó, bạn không chơi cũng phải chơi.
Đạo diễn: “Đầu tiên lựa chọn ai là người đi mua rau trước.” Đạo diễn nói: “Không thể để cả hai người cùng đi.”
Các khách mời: “...”
Vô vị.
Bên phía đôi của Lộ Tuệ Tuệ, lựa chọn cô. Doãn Tư Huỷ và Trang Văn Ngang cũng lựa chọn Doãn Tư Huỷ, đôi vợ chồng Lâm Tuệ Bình thì phái chồng cô ấy là Lưu Quốc Hoa vào chợ rau, Quách Hằng và Cù Tuyết Vũ, không ngoài dự đoán là Cù Tuyết Vũ, so ra, cô ấy vẫn có chút kiến thức sinh hoạt cơ bản hơn.
Chọn người xong, tổ đạo diễn lấy ra tấm biển viết tay đầu tiên.
Bảo bọn họ tìm rau diếp thơm.
Ngay khi nhìn thấy tên rau, Lộ Tuệ Tuệ đã nắm chắc.
Đúng là không khó.
Tổ chương trình đang tặng điểm sao.
Mọi người xoay người, xông vào trong chợ rau.
“Rau diếp thơm rau diếp thơm…” Cù Tuyết Vũ lo lắng nói: “Rau diếp thơm ở đâu đây, cái nào là rau diếp thơm.”
Không ai trả lời cô ấy, bởi vì mọi người đều đang gấp gáp đi vào trong.
Lộ Tuệ Tuệ không đi quá xa, cô chỉ tìm ở hàng rau gần nhất, tìm được rau diếp thơm sau đó trả tiền, lập tức quay về địa điểm tập hợp.
Trận đầu tiên, Lộ Tuệ Tuệ thắng.
Chỉ có điều, Lộ Tuệ Tuệ nhìn mớ rau diếp thơm trong tay, nhỏ giọng phàn nàn với Bùi Chi Hành: “Em muốn ăn thịt.”
Bùi Chi Hành hạ khoé môi: “Đợi lát nữa có lẽ sẽ có.”
Lộ Tuệ Tuệ gật đầu, một mớ rau diếp thơm lớn chỉ có vài tệ, nhiều nhất chỉ có mười tệ, loại rau xanh kiểu này không thể để quá lâu, cô không thích lắm.
Thịt đáng giá tiền, mùi vị còn ngon, đó mới là sở thích của Lộ Tuệ Tuệ.
Sau đó, tổ đạo diễn bảo bọn họ mua cá trắm, mua tôm hùm đất, đậu phụ trắng,...
Đi mua một phen, Lộ Tuệ Tuệ giành được không ít thịt và hải sản, thầy Lưu Quốc Hoa cũng không chịu yếu thế, đứng đầu không ít lần. Cuối cùng, Cù Tuyết Vũ chỉ đứng đầu một lần, nhưng thứ cô ấy giành được lại là một miếng xương sườn.