Lạc Tuấn Bảo tiếp tục truy đuổi cục bò viên trong nổi lẩu, nhưng cái mặt thì đăm chiêu cực kỳ tựa như đang suy nghĩ gì lung lắm. Lát sau, cu cậu ngồi thẳng người dậy, hắng giọng như thể chuẩn bị tuyên bố một việc vô cùng hệ trọng: “Từ giờ trở đi con muốn nghiêm túc tập vẽ tranh.” Dừng một nhịp, nhóc bổ sung thêm bốn chữ vừa được truyền thụ mà nhóc rất lấy làm tâm đắc: “Quen tay hay việc!” Đường Tư Kỳ và Từ Thiên Ngưng quay sang liếc nhau rồi len lén...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.