Đang buồn phiền chồng chất, bỗng nhiên thấy con gái chủ động cầm cốc sữa chua lại đây, lòng Lưu Anh thoáng mềm ra vì xúc động. Thím vươn tay nhận lấy, còn chưa kịp nói gì thì lão chồng ngồi kế bên đã phụng phịu lên tiếng: “Của ba đâu?” Đường Tư Kỳ sượng trân. Cô chỉ làm có mỗi phần! Nhưng không đành lòng nhìn dáng vẻ tủi thân đầy tội nghiệp của ba, Đường Tư Kỳ lại lạch bạch chạy xuống bếp làm thêm một phần nữa bưng vào. Đường Duệ Thanh cười tít mắt, sung sướng cầm cốc của
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.