Đường Tư Kỳ khen thật lòng: “Tiếng Trung của anh rất tốt.” Anh Nhật Bản cười xấu hổ: “Cảm ơn lời khen của em. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng, tôi muốn sáng tác văn.” Chà, ước mơ lớn đấy, Đường Tư Kỳ nghẹn cười. Đang nói chuyện thì người phục vụ bưng mỳ lên. Anh Nhật Bản rất lịch sự, không tiếp tục nói nữa mà yên lặng ăn phần ăn của mình. Hai người buông đũa gần như cùng lúc. Có năng lượng rồi thế nên anh người Nhật càng nói càng hăng. Chỉ đáng tiếc vốn tiếng Trung vẫn chưa
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.