Mang theo sự phấn khích, Đường Tư Kỳ hăm hở một lần nữa vén rèm đi vào. Bên trong vẫn tối đen như hũ nút, đường dốc thoai thoải, sâu hun hút, chỉ vừa một người đi. Đường Tư Kỳ rùng mình xoa xoa hai cánh tay. Nhiệt độ giảm dần theo từng bước chân và càng vào sâu bên trong, cảm giác âm u càng nặng nề. Não bộ nhanh như cắt hiện lên những kiến thức về cơ quan, bẫy rập đã được thu lượm trong công cuộc luyện tiểu thuyết. Chỉ đáng tiếc, nơi này chẳng ẩn giấu cơ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.