Trong cái khó ló cái khôn, chẳng phải vẫn còn một cách kiếm vàng khác hay sao, đó chính là học kỹ năng mới.
Mỗi lần như vậy hệ thống sẽ khen thưởng đồng vàng, thậm chí thưởng nhiều là đằng khác.
Nếu hôm nay học thêm được cái gì đó mới mẻ hay ho thì vẫn có cơ hội nhận vàng thưởng.
Không cần biết thế nào bằng mọi giá phải đổi được cua hoàng đế!
Quyết tâm! Quyết tâm! Quyết tâm!
Và thế là cặp mắt sáng quắc bắt đầu lia nhanh tới dãy hàng rong nằm dọc hai bên phố.
Nam Đường được quy hoạch thành phố đi bộ với các quán bar, nhà hàng, vũ trường nhưng nơi thu hút nhiều sự chú ý nhất phải kể đến những quầy hàng rong đa dạng và phong phú.
Từ xiên que, trà sữa, khoai lang nướng cho tới những quầy bán đồ chơi trẻ em nhấp nháy xanh đỏ, hay tiệm hoa hồng tươi thắm với cô chủ có đôi mắt biết cười, hoặc vẽ tranh lấy liền của một ông chú đậm chất nghệ sĩ.
Vượt qua những cái đó, Đường Tư Kỳ bất tri bất giác bị hút vào một tấm biển với dòng chữ to tổ chảng: “Dán điện thoại tổ truyền”.
Tấm biển rất lớn nhưng bên cạnh chỉ có một cái bàn gấp nhỏ xíu và phía sau là một thằng nhóc đang chúi mũi vào màn hình điện thoại chơi Vương Giả Vinh Diệu.
Đường Tư Kỳ lặng lẽ vòng ra đằng sau. Hoá ra cu cậu đang cày rank (1), rõ ràng cầm Pháp Sư mà chơi nát bét cả trận đấu.
Lúc cần đi không đi, lúc phải đánh không đánh, đồng đội gọi chi viện thì không tới, chạy lăng xăng bậy bạ, phá nát cả thế cục.
Và không có gì ngạc nhiên, dưới sự dẫn dắt ngu ngục của nó thì rất nhanh cả team đã kéo nhau cùng chết.
Một pha tự huỷ không thể buồn cười hơn.
“Má nhà nó, cái bọn lợn này, chơi ngu vãi!” Thằng nhóc cộc cằn chửi thề và cũng chính lúc này nó mới nhận ra có khách tới. Nó quay ra cười hì hì: “Chị gái, muốn dán màn hình hả?”
Đường Tư Kỳ khoanh hai tay trước ngực, nhướng mày nói: “Chị mày trong Top cao thủ, có thể kéo chú leo Rank.”
Thằng nhóc bĩu môi tỏ vẻ không tin: “Ầy, chị gái khoác lác hay thế. Nhìn chị thì cao thủ cái nỗi gì, có mà…”
Rất may nó khựng lại kịp, gì thì gì đàn ông con trai cũng không nên phun ra những lời thô tục trước mặt gái xinh.
Đường Tư Kỳ nhếch mép cười nhạo rồi mở điện thoại, chìa tài khoản Game cho cậu nhóc xem.
Một loạt các trang bị siêu mạnh siêu hiếm khiến thằng nhóc thèm chảy dãi
“F*ck…nhiều vãi…chị là cao thủ thật hả?”
Đường Tư Kỳ hếch mặt đầy tự hào: “Haha, tiện tay chơi thôi. Nếu chú em muốn thì chị đây có thể dẫn dắt nhưng chị có một yêu cầu, chú phải dạy cho chị cách dán màn hình điện thoại trước. Sau đó chúng ta kết bạn, khi nào đi chiến đấu chị sẽ bảo kê chú.”
Cầu còn không được ấy chứ, thằng nhóc kéo chiếc ghế nhựa, cung kính mời Đường Tư Kỳ ngồi xuống: “Chị muốn học dán màn hình điện thoại chứ gì, chuyện nhỏ chuyện nhỏ. Không phải em bốc phét chứ cả con phố này đếch thằng nào dán đẹp qua em. Chị nhìn bảng hiệu rồi đúng không, đây là nghề tổ truyền của dòng họ nhà em mà lại, không đẹp sao được. Nào, chị lấy điện thoại của chị ra đây để em chỉ cho.”
“Thật ra dán cái này cũng dễ lắm, ăn thua nhau ở khâu nhập hàng thôi. Bọn em toàn lên 1688 (2) nhập sỉ siêu rẻ luôn, giá gốc mỗi cái có hai đồng thôi. Với cả phải bán thêm card điện thoại và ốp nữa thì mới có lời.”
Miệng nói tay làm, nó mở thêm đèn cho sáng rồi lấy một xấp tấm dán ra, chọn miếng phù hợp với kích cỡ màn hình điện thoại của Đường Tư Kỳ.
Tiếp theo đó, nó rút miếng vải bông nho nhỏ, cẩn thận lau màn hình.
“Muốn dán đẹp thì phải lau cho thật sạch. Đại tỷ, chị nhớ kỹ nhá, bước đầu tiên chính là lau màn hình, phải lau càng sạch càng tốt thì các bước sau mới dễ dàng được.”
Cắm cúi chà tới chà lui, lát sau nó cầm điện thoại lên, dí sát vào mắt Đường Tư Kỳ: “Chị nhìn này, cứ lau theo một chiều đảm bảo sẽ không còn dính một vết bẩn hay một dấu vân tay nào hết. Em lau sạch đúng không chị đẹp, cứ phải gọi là bóng loáng như gương, hê hê…”
“Sau đó là tới đoạn dán miếng bảo vệ thôi. Kỳ thực cái này cũng không khó lắm, quen tay là làm được ấy mà. Quan trọng nhất là căn chỉnh vị trí để không bị lệch. À chị đừng xé hẳn lớp màng này ra nha, phải vừa dán vừa xé, nếu không nó bám bụi đấy. Mới làm thì đi chầm chậm thôi, chứ nhanh là ăn đủ ngay. Mà kể cả có dán hỏng cũng không sao, nói xin lỗi với khách rồi xé ra thay miếng khác là được. Với lại chỉ làm mỗi nghề dán màn hình thì không đủ ăn đâu chị gái, phải dẻo mỏ, dụ được khách mua thêm ốp lưng, sạc dự phòng, móc trang trí nữa. Mỗi tối ngồi cũng chẳng được mấy khách, tóm được con cừu nào là phải cố gắng cạo sạch. Cái này là bí quyết của em đấy, phải quý chị lắm em mới chia sẻ chứ người khác thì đừng hòng…”
Thằng nhóc nói như tép nhảy, nước miếng văng tứ tung. Nhưng Đường Tư Kỳ chẳng khó chịu, chỉ cảm thấy buồn cười thôi.
Loáng một cái, màn hình đã được dán xong, nó trả lại điện thoại cho Đường Tư Kỳ: “Đại tỷ, của chị xong rồi đây. Chị có muốn tự mình làm thử một cái không?”
Dứt lời, nó liền đưa tới trước mặt Đường Tư Kỳ một chiếc điện thoại và một miếng dán mới.
Có thằng nhóc hướng dẫn, mọi việc trở nên dễ dàng hơn hẳn. Đây cũng là lần đầu tiên Đường Tư Kỳ không dán hỏng. Trước đây cũng rất nhiều lần cô đặt hàng trên mạng về tự dán rồi nhưng không lệch thì bị bong bóng khí, nhìn khó chịu vô cùng. Sau vài lần thất bại thảm hại, cô đã tự hứa với lòng không bao giờ chơi cái trò này nữa, vừa tốn tiền lại rước bực vào thân.
Thật không ngờ hôm nay cô đã tự mình làm được rồi. Nhìn kỹ cũng không kém thợ chuyên nghiệp là mấy đâu.
Nhân cơ hội Đường Tư Kỳ đang vui vẻ, thằng nhóc tranh thủ ngay: “Chị gái xinh đẹp, xin hỏi chị có hài lòng với sự phục vụ của thằng em không?”
Đường Tư Kỳ gật gù: “Cũng không tệ.”
“Thế chị Add tài khoản game của em đi. Khi nào chị chơi chị dẫn em theo với. Chả giấu gì chị, đợt trước em cua hụt con ghệ cũng chỉ vì chơi gà quá, bị nó khinh, cay vãi! Nếu chị có thể giúp em thăng hạng Kim Cương thì cũng coi như thằng em không sống uổng kiếp này.”
Đường Tư Kỳ bật cười: “Gì mà nghiêm trọng thế chú em. Được rồi, lên Kim Cương cũng không quá khó, chị sẽ giúp chú thăng hạng.”
Hai chị em vừa mở máy kết bạn thì di động của Đường Tư Kỳ hiện thông báo mới
[ Chúc mừng người chơi đã học được kỹ năng “Dán màn hình điện thoại”. Khen thưởng: + 30 đồng vàng. Bảo khố: 517 đồng vàng.]
Hahaha, phải thế chứ. Đúng là không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, đào núi và lấp biển, quyết chí ắt thành công.
Sau bao gian nan, cuối cùng cũng đã kiểm đủ 500 đồng vàng rồi!
Đúng lúc này, điện thoại vang lên, là ba gọi tới.
“Con đang ở đâu đấy? Tối nay có về nhà ăn cơm không để ba đi mua thức ăn.”
Đường Tư Kỳ cười toe toét: “Con cùng vừa định gọi cho ba thì ba gọi tới. Bữa tối ba đừng mua nhiều quá nhá, tí con xách cua hoàng đế về hai ba con mình nhậu.”
====
Chú thích:
(1)"Rank"là một từ Tiếng Anh. Theo từ điển Anh - Việt có nghĩa là "cấp bậc". Nói đến đấu rank cũng chính là đấu xếp hạng , một chế độ mới trong game online đang được yêu thích nhất hiện nay.
(2)1688 là trang thương mại điện tử chuyên cung cấp hàng sỉ với số lượng lớn trên thị trường Trung Quốc, thuộc tập đoàn Alibaba được thành lập cách đây 16 năm bởi tỷ phú Jack Ma. 1688 có sức ảnh hưởng lớn tới phong cách mua và bán hàng của người Trung Quốc.