Đường Tư Kỳ cười hả hả: “Toàn bộ chỗ này là dì mua tặng con đấy, thích không? Đúng vậy, cả giấy và màu vẽ, hộp màu của con cùn hết rồi nên mua cho con mấy hộp mới. Sau này tha hồ tô nhé, khỏi cần tiết kiệm.” “Cho con thật sao? Tất cả?” Vì niềm vui đến quá bất ngờ thành ra Lạc Tuấn Bảo có chút thụ sủng nhược kinh, cu cậu cứ hết sờ cái nọ lại ôm cái kia, lúng ta lúng túng nom rất mắc cười. Đường Tư Kỳ gật đầu xác nhận: “Đúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.