Bất ngờ thay, nó ngon vượt sức tưởng tượng. Miếng thịt dê non mềm như tan ra trong miệng.
Đường Tư Kỳ gắp thêm miếng nữa nhưng không ăn vội mà cẩn thận quan sát thật kỹ. Từng thớ thịt hồng hồng hiện rõ, phần mỡ trong suốt, phần bì vàng ươm giòn tan, không hề hôi tanh hay lẫn tí mùi dầu mỡ nào. Chỉ có duy nhất vị ngọt tự nhiên của thịt dê, rất đơn giản nhưng lại làm nên sự tinh tế tối thượng.
Nhạc Khả Khả nhìn Đường Tư Kỳ, ánh mắt lấp lánh chờ mong: “Ngon không chị?”
Đường Tư Kỳ gật gù tán thưởng: “Rất ngon!”
Trong lúc hai chị em ngồi ăn, các tốp khách vẫn ra vào liên tục không ngớt.
“Ồ hôm nay tiệm đông khách quá ha, thế này thì tiền để đâu cho hết ông chủ?”
“Hahaha, này là qua giờ cao điểm rồi đấy.”
“Hả? Mới bảy giờ sáng thôi mà? Tiệm ông mở hàng từ khi nào?”
“Tiệm chúng tôi ba rưỡi bắt đầu mở cửa đón khách, tầm hơn bốn giờ là thời điểm đông khách nhất.”
Tình cờ nghe được đoạn đối thoại của ông chủ và một vị khách, Đường Tư Kỳ nhất thời không thốt nên lời.
Tiệm này ghê thật, bán hàng từ lúc gà gáy canh ba thì kinh rồi. Đúng là người thành công luôn có lối đi riêng!
Ban đầu cứ nghĩ một đĩa to thế này thì làm sao hai chị em ăn hết. Nào ngờ sức chiến đấu quá dữ dội, mới nhoáng cái mà đĩa thịt dê đã sạch bóng, không còn một miếng vụn.
Gạt cái đĩa trống sang một bên, kéo bát mì trộn mỡ hành và hai tô canh lòng dê vào giữa, tiếp tục đánh chén.
Đến khi Đường Tư Kỳ ngẩng được đầu dậy thì cái cạp quần đã căng đến sắp bục cúc: “Haiz…chị vẫn muốn ăn nữa mà bụng no quá, hết chỗ chứa rồi…tiếc ghê…”
Em gái Nhạc Khả Khả cũng chưa đã thèm, liếm liếm mép tiếc rẻ: “Chị này, đằng nào chúng ta cũng mất công chạy thật xa đến đấy, nếu ăn có mỗi vậy thì chẳng bõ bèn gì. Hay là mình gọi một phần mang về đi, chia đôi mỗi người một nửa, chị thấy sao, được không?”
Ai dè Đường Tư Kỳ lại lắc đầu: “Không được, nửa phần không đủ, chị phải mua hẳn một phần đem về. Nhà chị có ba người lận.”
Nhạc Khả Khả liền gợi ý: “Thế hay là chị gọi phần lớn nhất đi rồi chia cho em một ít, em share tiền với chị.”
“OK!” Đường Tư Kỳ sảng khoái gật đầu ngay.
Thế là sau khi ăn no tĩ tã, hai chị em còn gọi thêm một phần siêu to đặc biệt nữa thì mới thoả mãn ra về.
Ra khỏi cửa quán, Đường Tư Kỳ chợt nhớ tới nhiệm vụ Check-in. Ngày hôm nay cô chưa Check-in địa điểm nào, hơn nữa nhận thấy quán này cũng ổn, hay là cứ thử xem biết đâu lại được.
Nghĩ là làm, Đường Tư Kỳ mở di động ấn liền tay
[ Chúc mừng người chơi đã Check-in thành công “Tiệm thịt dê Mr.Hoàng - di sản văn hoá phi vật thể”. Xếp hạng: A. Khen thưởng: +100 đồng vàng, + 24 giờ sinh mệnh. Bảo khố: 337 đồng vàng. Thọ mệnh: 97 giờ đồng hồ.]
[ Chúc mừng bạn, hai bài Review mới nhất đã thu về tổng cộng 700 lượt yêu thích, 552 lượt chia sẻ cùng 1069 bình luận, đạt 7 điểm tích luỹ. Hệ thống khen thưởng: + 680 đồng vàng. Bảo khố: 1017 đồng vàng.]
[ Hiện giờ tổng số đồng vàng của bạn đã vượt quá 1000. Xin hỏi bạn có muốn dùng 500 đồng vàng để mở MAP thành phố khác không?]
Đường Tư Kỳ không chút do dự, nhấn ngay nút [NO]
Tại sao phải đi sang thành phố khác trong khi Thượng Hải có quà trời chỗ ăn chỗ chơi lại còn dễ dàng kiếm vàng nữa chứ. Đi ra đường chỉ cần lủi đại vào một chỗ nào đó, hên hên thì kiếm trăm đồng, không thì năm mươi hoặc phèn lắm cũng phải được hai mươi đồng vàng.
Đấy, như vậy không sướng à, sao phải hành xác đi nơi khác cho khổ ra. Nói tóm lại cô vẫn chưa chơi chán vậy nên không hề có ý định rời Thượng Hải đi đâu hết.
Cơm no rượu say, Đường Tư Kỳ vui vẻ dẹp đường hồi phủ.
Học khôn một lần rồi nên lượt về hai chị em không gọi taxi nữa mà bắt xe buýt tới trạm tàu điện ngầm gần nhất, sau đó ngồi tàu về khu Hoàng Phố.
Xuống trạm, hai chị em chia tay nhau. Nhạc Khả Khả về ký túc ngủ bù còn Đường Tư Kỳ cũng đi thẳng về nhà mình.
Hmmm…giờ này còn sớm quá nhỉ, thôi thì đánh tạm một giấc vậy. Đường Tư Kỳ chui vào chăn nhưng không biết thế nào lại ngứa tay mở Cửa Hàng Vật Phẩm ra xem.
Vừa liếc mắt một cái, cơn buồn ngủ lập tức tan biến ngay. Đường Tư Kỳ nhổm phắt dậy, thốt lên đầy kinh hãi: “Ôi trời đất thiên địa ơiii…”
Hôm nay danh sách vật phẩm toàn món siêu cấp vô địch luôn. Ví dụ như một con cua hoàng đế 2,5kg, giá thị trường bán 1800 nhân dân tệ thì trong này treo biển 500 đồng vàng. Hoặc một bộ máy rửa bát trị giá 4000 nhân dân tệ cũng chỉ cần 1000 đồng vàng là đổi được luôn. Bên gian hàng điện tử lại càng hấp dẫn hơn, một con máy tính xách tay thương hiệu nổi tiếng có giá tận 5000 nhân dân tệ nhưng tỷ lệ quy đổi chỉ là 1500 đồng vàng mà thôi.
Azzz chết tiệt…tại sao lại vậy?!
Mới vừa rồi còn lâng lâng trên mây vì tiền vàng rủng rỉnh ấy vậy mà cái nghèo đã đột ngột ập đến không báo trước.
Đúng là cay hơn mù tạt luôn!
Cái cảm giác của Đường Tư Kỳ lúc này chính là đứng trước các món đồ mình yêu thích đang được đại hạ giá nhưng trong túi lại không đủ tiền. Ôi chao ơi, thực sự chỉ muốn chết quách đi cho xong!
Làm sao bây giờ, nhìn cái gì cũng thích rốt cuộc nên chọn gì bỏ gì đây?!
Cua hoàng đế, không cần nói nhiều, tất nhiên là muốn rồi!
Máy rửa bát…hmmm…cũng đẹp đấy!
Tất nhiên cô và chị Thiên Ngưng không cần nhưng ba mẹ ở nhà đang thiếu một cái. Cách đây không lâu ba cứ nhắc mãi là vì cơm nước trong nhà mẹ phụ trách nhưng việc dọn rửa là ba bao thầu thế nên anh Đường đại ca luôn ao ước có một em máy rửa bát hỗ trợ để còn rảnh rang chăm cây cối và lướt Tiktok.
Còn máy tính xách tay, càng không cần phải cân nhắc!
Chiếc máy cùi bắp cô đang dùng mua từ hồi năm nhất đại học. Giờ nó đã già lắm rồi, rệu rã ì ạch, lâu lâu đang chạy ngon tự nhiên treo máy hoặc màn hình tắt phụt, tối thui. Chả biết nó còn trụ được bao lâu trước khi được đưa vào viện bảo tàng nữa!
Ôi, phân vân quá! Đường Tư Kỳ lăn lộn trên giường. Cả ba món cô đều muốn nhưng nghiệt ngã thay lại chẳng đủ đồng vàng.
Check-in thành công mỗi địa điểm hạng A cũng chỉ kiếm được 100 đồng vàng. Trong khi đó hạng A đâu phải dễ kiếm và một ngày chỉ giới hạn tối đa hai lần thôi.
Còn vẽ tranh viết bài Review thì kiếm được nhiều hơn thật. Chỉ riêng hai bài hôm qua đã kiếm về 680 đồng vàng rồi. Nhưng giờ nếu có vẽ thêm thì phải tới sáng mai hệ thống mới tính điểm. Mà khi đó thì đâu kịp nữa, Cửa Hàng Vật Phẩm đã đổi sang món khác mất rồi.
Trời ơi, chẳng lẽ trơ mắt nhìn cua hoàng đế, máy rửa bắt rồi thì máy tính xách tay bay qua cửa sổ, không có biện pháp nào hay sao?!
Đường Tư Kỳ nhìn trân trân lên trần nhà, bộ dạng sống không còn gì luyến tiếc.
Thôi nếu không được ba thì lấy hai vậy.
Đang nát óc suy nghĩ cách kiếm vàng thì điện thoại đột nhiên reo vang khiến Đường Tư Kỳ giật bắn mình.
Cô quờ tay với lấy thì ra là thông báo từ hệ thống
[ Ưu Đãi Đặc Biệt! Nếu ngay bây giờ người chơi chấp nhận mở Map mới, tiến hành trải nghiệm và Review các địa điểm ăn chơi ở thành phố thứ hai thì chi phí sẽ được giảm từ 500 đồng vàng xuống còn 300 đồng vàng. Hơn nữa trong vòng 48 giờ sau khi mở Map, mỗi địa điểm Check-in thành công, người chơi sẽ được khen thưởng gấp ba lần số vàng. Ngoài ra, các vật phẩm khuyến mãi ngày hôm nay sẽ được giữ lại trong Cửa Hàng Vật Phẩm cho đến khi chương trình Ưu Đãi Đặc Biệt này kết thúc.]