“Má ơi, đào được kho báu kìa!” “Sắp hoá thạch luôn rồi, kinh thật!” “Tôi xem mà không dám chớp mắt luôn. Hai chữ thôi, vi diệu!” “Kính Cận, rốt cuộc cảm giác thế nào, miêu tả chút đi chú em.” “Phải nói thật đấy nhá, đừng lừa mọi người.” Kính Cận trầm mặc giấy lát rồi tỏ vẻ ý vị thâm trường: “cảm giác chính là…ồn quá…thế giới này ồn ào đến vậy sao…” Sư phụ bật cười nói giỡn: “Ồn hả? Thế để tôi nhét lại cho cậu nhá.” Kính Cận hốt hoảng xua tay: “Đừng đừng. Như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.