Tuy ngoài mặt không thể hiện gì nhưng chỉ có Đường Tư Kỳ biết bên trong mọi thứ đã vỡ vụn thành một đống hoang tàn. Nếu có thể ấn nút tua ngược thời gian, cô chẳng thà lúc ấy đừng ra, cứ ngồi “ẻ” trong toilet còn bình yên hơn. Lúc sau, máy bay ổn định độ cao, Đường Tư Kỳ mới dám từ từ mở mắt, liền phát hiện lòng bàn tay ướt nhẹp như nhúng nước, cơ hồ có thể chảy thành giọt. “Chị à, chị không sao chứ?” Cô gái ngồi kế bên thấy Đường Tư Kỳ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.