Nửa tiếng đồng hồ sau….người phục vụ đi tới: “Ôi trời, sao giờ này vẫn còn ngồi đây bẻ bánh? Ơ, sao bẻ gì mà bé thế này, tí nữa cho vào nước nát hết cho xem.” Đường Tư Kỳ ngẩn ra: “Hả? Như này không được hả?” Cô nhân viên dài môi tỏ ý chê: “Nhỏ quá, thường thì không nên bẻ nhỏ như vậy, nhưng vẫn ăn được, không sao.” Đường Tư Kỳ thực sự muốn khóc. Sao không nói sớm? Làm bẻ sưng tay nãy giờ. Nhưng mà bé hay to thì cũng đã bẻ được ba...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.