Điều này khiến Thomas tức giận chửi rủa, nhưng ông ta cũng không có cách nào khác cả. So với tiểu thịt tươi thì ông ta chỉ là một thằng già đã hơn bốn chục cái mùa xuân xanh thôi.
Lúc này Dương Bách Xuyên cũng chuẩn bị đi thẳng qua đó, không định chờ đợi thêm nữa. Với bộ dạng của Thomas thì anh đoán ông ta sẽ không rời khỏi quán bar sớm đâu.
Lúc Dương Bách Xuyên đứng dậy chuẩn bị đi đến quầy bar, lại không ngờ rằng Thomas cũng đứng dậy, hơn nữa còn đi về phía mình nữa.
Dương Bách Xuyên đành phải ngồi xuống một lần nữa, cũng muốn xem thử tên tây lông dỏm dỏm này định giở trò gì?
Chỉ thấy Thomas cầm một chai rượu trên tay rồi đi vòng qua mình, tiến thẳng đến một góc. Dương Bách Xuyên nhìn qua, trông thấy một cô gái khoảng tầm mười tám, mười chín tuổi đang ngồi một mình uống rượu giải sầu ở trong góc phía sau anh.
Mục tiêu của Thomas chính là cô gái trẻ tuổi đó.
Dương Bách Xuyên từng làm việc trong vũ trường, sao anh có thể không rõ ý đồ của Thomas cơ chứ.
Nhìn bộ dạng thiếu nữ ngồi uống rượu giải sầu một mình đó, không phải thất tình thì chính là cuộc sống không được như ý hoặc là gặp khó khăn về chuyện gì đó, nên cô ấy mới ra ngoài uống rượu một mình.
Hai người cách không quá xa, cũng chỉ khoảng bốn đến năm mét gì đó.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy Thomas ngồi ở bên cạnh thiếu nữ, cười khanh khách hỏi: “Cô gái, uống rượu một mình nhàm chán biết bao, chi bằng tôi ngồi uống với cô nhé?”
Khi đang bắt chuyện thì ông ta đã tiện thể rót rượu trên tay vào ly của thiếu nữ.
Có vẻ như thiếu nữ đã uống khá nhiều, cô ấy nhìn Thomas cười lạnh nói: “Sao nào, ông chú muốn gạ tôi à?”
“Ha ha, tôi thấy cô ngồi uống rượu một mình, chắc chắn là tâm trạng đang không tốt, vừa khéo đêm nay tâm trạng của tôi cũng chẳng khá khẩm gì. Hai người tâm trạng không tốt cùng nhau uống rượu giải khuây, chẳng lẽ không tốt hơn à? Cô thấy có đúng không?” Thomas cười khanh khách nói.
Thiếu nữ đỏ bừng mặt mày, cười phá lên nói: “Ông chú muốn gạ tôi thì cứ nói thẳng đi, cần gì phải tìm cái cớ quê mùa như vậy. Hiện tại là thời đại nào rồi, kịch bản đó không còn phổ biến nữa đâu, chỉ một câu thôi, cùng uống hết chỗ rượu này với tôi, đêm nay bà đây sẽ ngủ với chú, cút con mẹ nó bạn trai bạn gái đi, chết hết đi, nào uống rượu.”
Vừa nói thiếu nữ vừa cầm lấy ly rượu trên bàn lên rồi uống cạn. Ở trên bàn của cô ấy, Dương Bách Xuyên nhìn thấy có ít nhất mười lăm mười sáu chai rượu.
Thomas nghe thấy thiếu nữ nói thế, gương mặt ông ta lập tức trở nên vui vẻ, nở một nụ cười dâm đãng nói: “Thì ra em gái thất tình à, vừa khéo anh đây cũng thất tình, nào nào nào, cụng ly vì thất tình nào.”
“Ha ha, muốn uống thì đừng có nói nhảm nữa, uống.” Thiếu nữ lắc lắc chai rượu trong tay.
Hai người bắt đầu uống rượu, Thomas đã uống thuốc giải rượu rồi nên không sợ uống rượu nữa. Chẳng mấy chốc, bảy tám chai rượu đã bị hai người uống cạn.
Mà ánh mắt của thiếu nữ đã bắt đầu rã rời, khóc thút thít nhìn Thomas nói: “Chú biết không, bạn thân nhất của tôi đã ngủ với bạn trai tôi, lòng tôi khó chịu quá…”
Dương Bách Xuyên có thể nghe thấy rõ những gì hai người bọn họ nói, cô gái trẻ tuổi này đến quán bar uống rượu giải sầu là vì thất tình chứ không phải để tới tìm niềm vui mới.
Trong tình huống bình thường, thiếu nữ nhất định sẽ chịu thiệt, đặc biệt là sau khi tỉnh rượu phát hiện ra mình bị người ta đưa lên giường, có người luẩn quẩn trong lòng còn sẽ làm ra mấy hành động cực đoan nữa ấy chứ.
Dương Bách Xuyên nhìn nụ cười ngày càng tươi trên mặt Thomas, anh đột nhiên nghĩ ra một trò đùa dai. Anh thầm nghĩ, nếu khi Thomas chỉ còn một bước cuối cùng, mình lại xông ra làm hỏng chuyện tốt của ông ta, hẳn là có thể tạo thành bóng ma tâm lý cho ông ta nhỉ?
Đồng thời cũng có thể cứu vớt một thiếu nữ sa cơ lỡ bước, chuyện này xem ra có lời thật.