Mục lục
Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Bân Bân khẽ nói: “Trên lý thuyết đích thật là như vậy nhưng ngươi yên tâm, mặc dù vương thành Mạo Hiểm cổ xưa bị yêu thú chiếm giữ, nhưng yêu thủ có thể chiếm giữ địa bàn một thành đều sẽ có trí tuệ, bọn họ cũng không thật sự mạnh đến mức không có giới hạn. Tuy là hiện giờ vương thành Mạo Hiểm không bằng thời điểm huy hoàng, lại bởi vì sự tồn tại của mười đại Túc Lão của điện điện Mạo Hiểm, yêu thú nào mà dám làm bậy, thật sự chọc giận vương thành Mạo Hiểm thì coi như những yêu thú đó tự tìm đường chết rồi. Yêu thú chiếm giữ bốn phía vương thành Mạo Hiểm đơn giản chỉ vì nhìn trúng địa bàn lão thành Mạo Hiểm mà thôi, bất kể là người hay là yêu, suy cho cùng đều là vì tài nguyên tu luyện. Mà một mảnh địa bàn tốt đều là tài nguyên, ví dụ như, thành cổ bị yêu thú chiếm giữ vương thành Mạo Hiểm chính là nơi có linh khí tu luyện số một số hai của châu Tây Sơn, đáng tiếc là đã bị vương quốc Mạo Hiểm mang danh mà không đúng với thực lực, nếu không sao có thể để cho yêu thú chiếm đoạt. 

Dương Bách Xuyên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. 

Hai người vừa đi vừa tán gẫu, thoáng chốc đã đi vào tường thành cổ xưa rách nát, toàn bộ tường thành cổ của vương thành Mạo Hiểm đặt vào hiện tại chỉ là một hàng dài cồn cát liếc mắt cũng không nhìn thấy bờ. 

Trải qua vô số năm tháng vẫn đứng lên như trước, đủ để nói rõ vương thành Mạo Hiểm năm đó hùng vĩ cường đại cỡ nào. 

Sau khi bước vào phạm vi tường thành cũ, lập tức cảm thấy thiên địa linh khí tồn tại, đây là đãi ngộ mà các vùng sa mạc khác chưa từng có. 

Tâm tình của Trịnh Bân Bân tốt hơn rất nhiều, nụ cười trên mặt cũng rạng ngời hơn, theo lời nàng ta nói, bước vào thành cổ chính là về nhà, cũng không có bao nhiêu đường, có Hỏa Vân Khuyển thay thế nên không đến một tiếng là có thể đến, hiện giờ đã thật sự bước vào vương thành Mạo Hiểm. 

Tốc độ của hai người hơi chậm lại một chút, vì biết Dương Bách Xuyên lần đầu tiên đến vương thành Mạo Hiểm nên có rất nhiều chỗ không hiểu, Trịnh Bân Bân lập tức mở miệng chủ động nói cho Dương Bách Xuyên nghe về chuyện vương thành Mạo Hiểm. 

“Ở phía bắc vương thành Mạo Hiểm là núi tuyết mênh mông, băng tuyết thay đổi quanh năm nhưng dồi dào linh khí, bị báo tuyết ở vùng hoang dã đi ra chiếm giữ, báo tuyết trong lời đồn chính là một tộc quần, nó có thiên phú thần thông. Tộc quần này có vương giả tộc quần, ai cũng không biết Báo Tuyết Vương cường đại cỡ nào, từ mấy trăm năm trước đã có khách mạo hiểm cảnh giới Xuất Khiếu đại viên mãn xông qua núi tuyết ở phía bắc nhưng chưa từng thấy ra ngoài, bởi vậy theo suy đoán, Báo Tuyết Vươn ở núi tuyết phía Bắc Bộ vô cùng cường đại, thậm chí cũng có thể là tồn tại Thần Cảnh 



Trịnh Bân Bân nói tới đây thì nhìn thoáng qua Dương Bách Xuyên đang chăm chú nghe giải thích, nàng ta khẽ cười nói: “Ở phía tây là hồ nước nổi tiếng ở châu Tây Sơn, trong tin đồn nói hồ nước nối liền địa hạt Đại hải, bị thủy yêu chiếm giữ... Phía tây là nơi có hộ môn của vương thành Mạo Hiểm chết, xem như là nơi trung tâm nhất địa hạt Đại Sơn, cái này tạm thời không nói đến. Nói về phía Nam sẽ khiến người ta đỏ mắt nhất nhưng lại kinh khủng nhất, đây phải là tổn thất lớn nhất của cả vương thành Mạo Hiểm... 

Lúc Trịnh Bân Bân nói tới đây, ánh mắt nhìn thoáng qua một hướng nào đó lập tức dừng lại nói: “Nhìn hướng này thì hình như là phía Nam, thành cổ của vương thành Mạo Hiểm bị yêu thú chiếm giữ, cũng là nơi lớn nhất tốt nhất.” 

Trong lúc nói chuyện, Trịnh Bân Bân giơ tay chỉ về một phương hướng nào đó, để Dương Bách Xuyên nhìn. 

Khi Dương Bách Xuyên nhìn theo ngón tay Trịnh Bân Bân thì hơi ngẩn người, bởi vì trong tầm mắt hoàn toàn không có chỗ nào đặc biệt. 

Giống như các vùng sa mạc khác ở châu Tây Sơn, phương hướng ngón tay trịnh Bân Bân không có đặc điểm gì, liếc mắt nhìn tất cả đều là bộ dáng gió cát vô tân. 

Dương Bách Xuyên có chút kinh ngạc nói: “Nhìn qua cũng không có điểm gì đặc biệt nha, tất cả đều là núi cát!” 

Trịnh Bân Bân cười nói: “Cái này thì ngươi không biết rồi, nhìn không có điểm gì đặc biệt nhưng thực ra còn có Càn Khôn khác, phía nam trước kia chính là phồn hoa nhất ở thành cổ của vương thành Mạo Hiểm ngoại trừ điện Mạo Hiểm, nó nối liền hai nơi địa hạt Đại Sơn và địa hạt Đại Hải, là một nơi địa hình giao nhau, khí hậu hoàn cảnh bên trong chiếm giữ bốn mùa rất rõ ràng, có núi Hoả Diệm độc đáo của sa mạc, có một hồ nước khổng lồ gọi là hồ Tinh Nguyệt, còn có một toà Dao Trì hoang dã là một phần nhỏ của dãy núi Dao Trì. 

Ba nơi ở phía Nam đều có linh khí dồi dào, là vùng đất trù phú thích hợp tu luyện nhất, cũng là nơi trước kia đặt vương thành Mạo Hiểm cổ xưa, nội chủng đến nay vẫn còn bảo tồn truyền tống trận thật lớn thông tới các nơi. 

Chỉ là hiện giờ bị yêu thú chiếm giữ, cũng không biết đã bao nhiêu năm không có người đi vào, chúng ta gọi là đó là khu vực cấm phía Nam bộ, vào kỳ nghỉ dài ngày cũng có thể đi mạo hiểm. Núi Hoả Diệm có tài nguyên luyện khí hỏa có thuộc tính độc đáo, hồ Tinh Nguyệt có một loại cỏ Tinh Nguyệt có thể tăng thực lực thần hồn. 

Đáng tiếc cũng không dám xâm nhập vào sâu, toàn bộ khu vực cấm phía Nam chiếm diện tích ba ngàn dặm, quả nhiên là nơi tốt nhất, chỉ tiếc hiện tại không phải địa bàn nhân tộc... 

Trong lời nói của Trịnh Bân Bân đều là tiếc hận. 

Dương Bách Xuyên nhịn không được nói: “Khu vực cấm phía Nam có rất nhiều yêu thú tồn tại sao?” 

Ngoài dự đoán của hắn, Trịnh Bân Bân lắc đầu nói: “Toàn bộ khu vực cấm phía nam lại là khu vực có ít yêu thú nhất xung quanh thành Mạo Hiểm, mà là bị hậu duệ của ba thần thú đứng đầu chiếm giữ. Hậu duệ của ba thần thú đứng đầu đã thể hiện tồn tại độc lập và cường đại của mình, vô cùng nguy hiểm cho nên cũng không phải tộc quần yêu thú.” 

Dương Bách Xuyên tò mò nói: “Là hậu duệ thần thú của tam đầu tồn tại thế nào?” 

Trịnh Bân Bân nói: “Nghe đồn chiếm giữ hồ Tinh Nguyệt là một con giao long cường đại, chiếm giữ núi Hỏa Diệm chính là một con Kim O, mà chiếm giữ Tiểu Dao Trì là một con gấu bay, có tin đồn trong ba con yêu thú cường đại thì giao long của hồ Tinh Nguyệt là cường đại nhất, tóm lại bất kỳ bên nào cũng không dễ chọc, đã từng có khách mạo hiểm tập hợp đoàn đội xông vào khu vực cấm phía nam, nhưng mà khu vực cấm phía nam giống như là một con ác thú chỉ có vào chứ không có ra. 

Bao nhiêu tu sĩ đi vào thì bấy nhiêu tu sĩ mất tích, không có bất kỳ tin tức nào truyền ra, dần dà không còn người nào dám đi vào mạo hiểm, không ai biết ba đầu yêu thú rốt cuộc cường đại đến mức nào, có người nói là yêu thú ngũ chuyển, cũng có tin đồn là đại yêu lục chuyến, tóm lại rất cường đại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK