Mục lục
Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khói bụi tan biến, Dương Bách Xuyên bình an vô sự xuất hiện ở vị trí cũ, chỉ có điều Lục Tuyết Hi không còn ở bên cạnh.  

"Sao... sao có thể chứ?" Hồn Ngọa Ngưu trợn to mắt, vẻ mặt như gặp ma.  

"Hì hì, chấp nhận đi, ta tiếp được ba chiêu rồi." Dương Bách Xuyên cười sang sảng. Anh nhìn biểu cảm của hồn Ngọa Ngưu mà mừng thầm trong lòng. Đương nhiên anh sẽ không nói cho nó biết mình mới mang theo Lục Tuyết Hi trốn vào trong không gian bình Càn Khôn, sau đó lại đi ra ngoài. Tuy nhiên, anh đã để Lục Tuyết Hi ở lại không gian bình Càn Khôn.  

Đối mặt với hồn Ngọa Ngưu mạnh mẽ khó lường này, Dương Bách Xuyên cảm thấy để cho Lục Tuyết Hi ở lại không gian bình Càn Khôn thì an toàn hơn. Chẳng may hồn Ngọa Ngưu không giữ lời, tấn công anh thì một người vẫn tốt hơn hai người khiến anh phân tâm.  

Lúc nãy, sau khi cảm nhận được sức mạnh của hồn Ngọa Ngưu, Dương Bách Xuyên không định lấy cứng chọi cứng với nó, mà trốn vào trong không gian bình Càn Khôn.  

Dù sao nó cũng nói là chỉ cần anh tiếp được ba chiêu thần thông thần hồn thì sẽ cho anh qua ải.  

Mặc dù anh trốn đi, nhưng cũng coi như đã phá giải đòn tấn công của hồn Ngọa Ngưu.  

"Ngươi... ngươi ngươi... sao ngươi có thể làm được?" Lúc này hồn Ngọa Ngưu cảm thấy đầu óc không đủ dùng, trên mặt lộ rõ vẻ khó tin.  

"Ngươi không cần quan tâm tại sao ta làm được. Dù sao ngươi cũng đã tung ra ba chiêu thần thông thần hồn, mà ta vẫn bình yên vô sự, vượt ải trót lọt rồi. Bây giờ ngươi tránh ra đi, ta muốn đánh trống." Dương Bách Xuyên sẽ không nói cho con trâu đần này biết trên người anh có bình Càn Khôn.  

Chỉ cần nhìn hồn Ngọa Ngưu trợn to mắt trâu liền biết nó là con trâu đần.  

"Hu hu, cmn các ngươi đều bắt nạt ta, tại sao ta trấn giữ ải thứ nhất thôi mà cũng không làm được? Đại ca nói rất đúng, ta là đồ ngu!" Hồn Ngọa Ngưu khóc nức nở.  

Dương Bách Xuyên ngơ ngác.  

Cmn chuyện gì thế này?  

Con trâu đần này có trái tim thủy tinh!  

Không đúng, trâu đần vừa nhắc đến đại ca, lẽ nào ở đây còn có nhân vật mạnh hơn?  

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên giật mình, vội vàng quan sát xung quanh nhưng không phát hiện thấy ai khác, nơi này chỉ có anh và hồn Ngọa Ngưu.  

Anh thở phào một hơi, tiếp tục hỏi: "Này, ta đã tiếp được ba chiêu thần thông của ngươi, bây giờ ta có thể đi đánh trống rồi đúng không? Ngươi đừng nuốt lời đấy nhé!"  

"Hừ, xem như thằng nhóc ngươi may mắn. Đi đánh trống đi! Bản vương không giỏi bằng ngươi, nhưng không phải hạng người thất hứa. Thằng nhóc ngươi đừng đắc ý, chỗ cửa Thần Mộ Viên có đại ca ta canh giữ, thằng nhóc ngươi có thể đi vào thì bản vương làm trâu cho ngươi." Hồn Ngọa Ngưu vừa nói vừa tránh đường, trong lời nói lại nhắc đến đại ca của nó lần nữa.  

Điều này làm cho Dương Bách Xuyên vừa kinh ngạc vừa thấp thỏm. Con trâu đần này đã mạnh cỡ này, nếu không có bình Càn Khôn thì anh không thể đỡ đòn tấn công. Vậy mà bây giờ nó còn nói chỗ cửa Thần Mộ Viên còn có đại ca của nó canh giữ.  

Lẽ nào đại ca của trâu đần cũng là hồn trâu? Đối phương mạnh cỡ nào?  

Dương Bách Xuyên ôm lòng ngờ vực.  

Thấy Dương Bách Xuyên lộ vẻ kinh ngạc, hồn Ngọa Ngưu đột nhiên bật cười: "Hì hì, nhóc con sợ rồi hả? Bản vương nói cho ngươi biết nhé, đại ca của bản vương là nhân vật đứng đầu thế gian đấy, nếu ngươi sợ thì đừng đánh trống nữa, về nhà sớm đi!"  

Dương Bách Xuyên lạnh lùng hừ mũi, sợ gì chứ?  

Cơ hội đánh trống đang ở ngay trước mắt, đương nhiên anh sẽ không từ bỏ. Nhưng anh cố ý nổi giận để moi tin: "Hừ, cho dù đại ca ngươi rất giỏi thì cũng chỉ là một con trâu không phải sao? Có gì đáng sợ đâu, chỉ là một con trâu mà thôi!"  

"Ngươi... Nhóc con à, đại ca của bản vương không phải trâu, mà là Kỳ... Úi cha!" Hồn Ngọa Ngưu đang nói dở thì hét lên thảm thiết, lập tức im miệng, hình như là bị người ta đánh. Nó sợ hãi thấy rõ, sau đó đi sang một bên nằm xuống, nhắm mắt không nói gì nữa.  

Lần này Dương Bách Xuyên cực kỳ kinh hãi. Anh nghe thấy Ngọa Ngưu nói ra một chữ "Kỳ" rồi bị cắt ngang, lẽ nào là Kỳ Lân?  

Ý nghĩ này khiến anh kinh hãi. Đại ca của hồn Ngọa Ngưu là Kỳ Lân sao?  

Nếu vậy thì ải thứ hai của lăng Thủy Hoàng, hay nói là Thần Mộ Viên, sẽ khó lắm đây!

Đương nhiên tất cả chỉ là suy đoán của Dương Bách Xuyên, đối phương có phải là Kỳ Lân hay không vẫn còn chưa biết. Hơn nữa, hiện tại anh vẫn chưa vào trong, cũng không biết tình hình bên trong thế nào.  

Lục Tuyết Hi đánh trống đá, cửa lăng Thủy Hoàng mở ra, Thần Mộ Viên chân chính nằm bên trong lăng Thủy Hoàng.  

Có nghĩa là sau khi Thủy hoàng đế phát hiện ra Thần Mộ Viên, ông đã cố ý xây một vỏ bọc lăng mộ vây bên ngoài Thần Mộ Viên thật ra là vì không muốn cho người khác biết vị trí của Thần Mộ Viên.  

Bây giờ xem ra bất kể là hồn Ngọa Ngưu hay là đại ca của nó ở phía trong đều là người canh giữ mộ viên. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK