Mục lục
Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Bách Xuyên gật đầu nói: “Không khí có chút không thích hợp, lúc tiến vào ta cảm nhận được có không ít hơi thở đang ẩn nấp, hơn nữa dáng vẻ đều rất khẩn trương, không lẽ Dương gia xảy ra chuyện?”  

“Ta cũng có chút quen biết Dương Vấn Thiên, có lẽ không phải nhằm vào chúng ta.” Mạnh Trường Thanh trầm tư nói.  

“Từ từ rồi tính.”  

Hai người uống trà chờ trận ma Dương Vấn Thiên đến.  

Đúng lúc này bên tai đột nhiên nghe thấy tiếng chấn động mạnh, chén trà trên bàn đều đang run rẩy.  

“Có lẽ Dương gia đã xảy ra chuyện.” Dương Bách Xuyên nhìn về phía cửa lớn, nghe tiếng vang này có lẽ ở cách đó không xa.  

“Đây…” Mạnh Trường Thanh cũng nghi hoặc: “Nghe tiếng hình như đang đánh nhau, nếu không ta đi ra xem chuyện gì đang xảy ra?”  

“Thôi, chúng ta là người ngoài, không nên xen vào.” Dương Bách Xuyên nói.  

Hai người đang nói chuyện, thanh niên lúc nãy lại đi đến, nói: “Hai vị tiền bối, thật sự xin lỗi, Vấn Thiên lão tổ tạm thời phải xử lý một số việc, không đến được. Nhưng ta đã bẩm báo gia chủ, gia chủ nhà ta phân phó để ta đến chăm sóc hai vị, chờ Vấn Thiên lão tổ xử lý xong chuyện lại đến nhận lỗi với hai vị.”  

Thanh niên vừa dứt lời, bên ngoài lại vang lên tiếng rung động nặng nề.  

“Tiểu huynh đệ, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Mạnh Trường Thanh hỏi.  

Lúc này sắc mặt của thanh niên có chút khó coi, hình như có chút do dự nên nói hay không.  

“Nếu không tiện coi như lão phủ chưa nói gì.” Mạnh Trường Thanh cũng không làm khó thanh niên.  

Thanh niên do dự một lúc, nói: “Thật ra cũng không phải bí mật gì, coi như việc xấu trong nhà.”  

“Hử, là sao?”  Dương Bách Xuyên thấy thanh niên nói chuyện, biết có thể nói, hắn cũng rất có hứng thú hóng chuyện, bên ngoài vang lên âm thanh lớn như vậy, động tĩnh thật sự quá lớn, không muốn chú ý cũng khó.  

Chỉ nghe thanh niên nói: “Là Nghiêm gia lão tổ đến nháo chuyện, chính vì như vậy Vấn Thiên lão tổ mới đi xử lý.”  

“Nghiêm gia? Nơi này là địa bàn của Dương gia, Nghiêm gia cũng dám cường thế như vậy, dám ra tay ở Dương gia?” Dương Bách Xuyên không khỏi bắt đầu hoài nghi thực lực của Dương gia.  

Thanh niên cười khổ, nói: “Nói đi nói lại cũng là Dương gia chúng ta đuối lý, mới bị vị lão tổ của Nghiêm gia kia đánh đến cửa. Bên dưới của Vấn Thiên lão tổ có một ái đồ, không phải là đệ tử Dương gia, nhưng lại có được sự yêu thích của lão tổ.  

Ngày thường vị ái đồ này của Vấn Thiên lão tổ đều an phận thủ thường, đối xử với người khác rất tốt, ai biết từ ba năm trước, cũng không biết hắn nghe được tin tức một vị nữ tử ở Nghiêm gia phạm sai lầm bị Nghiêm gia cầm tù ở đâu, giống như phát điên, luôn nói đó là thê tử của hắn, muốn xông vào Nghiêm gia đòi người.  

Nghiêm gia chính là gia tộc đứng đầu trong tứ đại gia tộc ở mười thế lực trong địa giới hang ổ thổ phỉ, nói câu không dễ nghe, họ còn mạnh hơn Dương gia chúng ta một bậc, làm sao có thể thả người?  

Ở trong tổ huấn của Nghiêm gia không có đạo lý người tiến vào lại thả ra, ai cũng không được, vì vậy Vấn Thiên lão tổ còn đến tìm Nghiêm gia cầu tình, nhưng vẫn không có kết quả, Nghiêm gia sẽ không vì vậy mà phá bỏ tổ huấn.  

Cho nên vị ái đồ của Vấn Thiên lão tổ, sau khi nhịn ba năm, cuối cùng xâm nhập vào cấm địa Nghiêm gia, kết quả bị Nghiêm gia phát hiện, sau đó hắn vung tay đánh nhau, chém giết hơn ba mươi đệ tử của Nghiêm gia, cuối cùng cao thủ Xuất Khiếu cảnh của Nghiêm gia xuất hiện, suýt chút nữa giế t chết hắn, đúng thời khắc nguy cơ, Vấn Thiên lão tổ đã ra tay cứu ái đồ về.  

Cuối cùng, Nghiêm gia lão tổ trực tiếp đuổi theo đòi người, muốn Vấn Thiên lão tổ giao người ra, nhưng Vấn Thiên lão tổ sống chết không chịu giao người, bao che cho con, kết quả đánh nhau với Nghiêm gia lão tổ.  

Haizz ~ lại nói, Nghiêm gia và Dương gia đều là gia tộc liên hôn, tứ đại gia tộc ở địa giới hang ổ thổ phỉ đều liên hôn với nhau, sẽ không dễ dàng nảy sinh mâu thuẫn. Lần này coi như Dương gia chúng ta bị Dương Quốc Trung hại chết, Nghiêm gia có tận hai đại cao thủ Phân Thần cảnh, Dương gia chỉ có một mình Vấn Thiên lão tổ…”  

Thanh niên nói xong, lầm bầm lầu bầu một lúc, từ trong lời nói có thể nghe được hắn ta vô cùng bất mãn với vị ái đồ của Dương Vấn Thiên.  

Nhưng hắn còn chưa nói xong đã bị Dương Bách Xuyên ngắt lời: “Ngươi vừa nói cái gì?”  

Thanh niên ngẩng đầu phát hiện biểu tình của Dương Bách Xuyên vô cùng nghiêm túc, mở miệng nói: “Ta nói lần này Dương gia chúng ta bị ái đồ của Vấn Thiên lão tổ hại chết, Nghiêm gia thực sự tức giận, hai nhà sẽ trở mặt, đến lúc đó sẽ không thể tưởng tượng nổi hậu quả.”  

“Không phải, ngươi nói ái đồ của lão tổ nhà ngươi tên là gì?” Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm vào thanh niên.  

“Tên là Dương Quốc Trung.” Thanh niên trả lời, không thể hiểu được tại sao Dương Bách Xuyên lại cảm thấy khẩn trương.  

Cả người của Dương Bách Xuyên bị chấn động, đây là lần thứ hai hắn nghe được tên họ trùng với tên của phụ thân từ trong miệng người khác - Dương Quốc Trung.  

Lần đầu tiên là biết được từ trong miệng của thổ phỉ Chu điên, dựa theo lời của Chu điên, hắn ta đã gặp được Dương Quốc Trung, người xuất sắc nhất trong số thanh niên đồng lứa của Dương gia. Lúc đó Dương Bách Xuyên rất muốn hỏi Dương Quốc Trung là người nơi nào, kết quả lúc tấn công hãn phỉ Thảo Thượng Phi quên mất, lúc đó cũng nghĩ đến có lẽ là người trùng tên trùng họ với mẫu thân. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK