Mộng An tức đến dậm chân, chỉ là cô ta còn chưa kịp nói được một chữ thì cha nhỏ đã vươn tay bịp kín miệng kéo người giống như đang kéo một chiếc bao tải đem đi.
Ha, một omega tầm thường mà cũng dám đánh chủ ý lên người con trai y, đúng là không muốn sống mà.
Cha nhỏ tuy cũng là omega nhưng ngày nào y cũng được lão công nhà mình lôi đi đánh nhau, một nữ nhân mà thôi, y chưa vác cô ta lên vai là may rồi.
- Cút vào trong.
Cha nhỏ nghiến răng nghiến lợi đem Mộng An lên tầng hai tùy tiện tìm đại một căn phòng nhét người vào.
- Đừng làm phiền con trai tôi dụ dỗ lão bà, ông đây còn muốn nhanh chóng được bế cháu.
Trong đầu cha nhỏ bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Lạc Dư sinh ra một đứa trẻ kháu khỉnh, trắng trắng tròn tròn.
Nha, đứa trẻ này sinh ra chắc chắn sẽ không giống thằng con kia của y, vừa sinh ra đã dùng gương mặt lạnh te, chẳng nói chẳng rằng nhìn y. Hừ, nghĩ đến cái cảnh hơn hai mươi năm trước y lại tức rồi.
Cha nhỏ chống nạnh lấy chìa khóa dự phòng luôn mang theo bên người ra khóa nữ nhân kia ở trong phòng. Còn bản thân mình thì vừa đi tới căn phòng mọi lần mình vẫn ở vừa nghĩ:
Hắc hắc, quản gia của y nói đúng ra là có hơi nghiêm túc, nhưng khí chất lại rất ôn nhuận dịu dàng. Cháu của y chắc chắn sẽ đáng yêu giống bộ mặt động tình của A Dư.
Mong chờ quá đi.
Càng nghĩ càng thấy thú vị, cha nhỏ của Lâm Thiếu Mặc đột nhiên nghĩ đến cái gì đó vội vàng trở về phòng mở quang não rồi lên tinh võng chơi.
Cha nhỏ thật không ngờ mình vừa onl đã có người nhắn tin muốn đốt nhà rồi.
[Ông già chết tiệt, ông có mau ra chương mới không hả?? Ông muốn để chúng tôi đợi bao lâu nữa, đã nửa tháng rồi đó, ông chuồn đi đâu rồi.]
[Mau, ai là cao thủ IT, mau tra ra nhà tác giả, tôi muốn đốt nhà...]
[...]
- Há há.
Trên môi cha nhỏ nở một nụ cười vô cùng đắc ý. Hừ hừ, các người giỏi thì tra đi, ông đây đường đường phu nhân đại lão trong liên bang, ông còn lâu mới sợ.
Một bàn phím ảo xuất hiện trước mặt cha nhỏ.
Lạch cạch
Lạch cạch
[Dạo này tâm trạng mỗ tác giả không tệ, cuối cùng quyết định...]
Thông báo nửa vời khiến một đám người trên tinh võng tức giận nhưng không biết phải làm sao.
[Quyết định gì? Tác muốn bão sao? Cái này được đó.]
[Lầu trên là người mới đúng không, tôi khuyên ông đừng mơ mộng gì nhiều, ông tác này rất thích hố người, chắc chắn có tin giật gân.]
[Nhưng nỡ ông này thực sự muốn bão chương thì sao? Dù gì có là cha ghẻ thì cũng không đến nỗi để người khác đợi lâu thế chứ.]
[...]
Trên tinh võng nháo nhào cả lên, mỗ tác giả được người nhắc đến tâm tình không tệ chống nạnh cười lớn.
- Hắc hắc, qua lâu như vậy rồi mà vẫn có người tin vào bổn đại gia, chậc chậc, đúng là trẻ nhỏ chưa trải đời mà.
Lạch Cạch
[Hây zô, lại là tôi đây. Dạo này tâm trạng tác rất tốt nên đã quyết định... drop bộ đang ra, tác đào hố mới. Có ai hóng không nè.]
[...]
[...]
[Đồ vô lương tâm.]
[Tôi nhớ không nhầm thì đây là bộ thứ 5 ông này drop trong ba tháng gần đây rồi đi.]
[Lầu trên nhầm rồi, phải là 6 bộ mới đúng. Ba tháng ông này drop sáu bộ. Nửa năm nay drop hơn 10 bộ rồi.]
[...]
[... Tôi có nên chuyển thành anti không đây?]
[... Tôi muốn dỗi ngược luôn rồi. Cứ tưởng bão, ai ngờ...]
Cha nhỏ nhìn phản ứng của mấy mem trên tinh võng cười đến đau cả bụng.
- Bình tĩnh, bình tĩnh nào.
Một bên khác,
Rầm
Một tiếng động lớn vang lên trong phòng Mộng An, nhưng trong cái nhà này chẳng có ai để ý đến, hơn nữa đây là phòng cách âm, cô ta có phá tan hoang cả cái phòng này cũng không có ai ra mặt.
- Đáng chết, ông già chết tiệt. Lại drop, tức chết bà đây rồi, aaaaa, đừng để bà tìm được ông. Nếu không, nếu không... bà, bà sẽ tìm nam nhân đè ông ra làm đến nát.
Mộng An tức muốn nổ phổi, bộ vừa bị tuyên bố drop của ông này là bộ mà cô vừa mới nhảy hổ. Cô đã theo ông này mấy năm rồi, tình cảnh này đáng lẽ cô phải quen thuộc lắm mới đúng, nhưng...nhưng vẫn tức không chịu nổi, làm sao đây.
Lạch cạch.
[Hố mới nè, ai muốn xem văn án hông, hắc hắc.]
Cha nhỏ lại đăng thêm một dòng trạng thái nữa, fan của y trên tinh võng lại tiếp tục đấu võ mồm.
[Bà đây nhất định sẽ không đọc truyện của ông nữa. Sao ông có thể tàn nhẫn như vậy chứ, con của tôi còn chưa có cái kết viên mãn thì ông đã đá nó sang một bên rồi... Văn án đâu, phun ra đây để bà nhảy hố.]
[Đ*t!?! Thế mà cứ tưởng lầu trên thoát fan.]
[Liêm sỉ bà ơi!!]
- Hahahahaha.
Cha nhỏ cười chảy cả nước mắt, Mộng An bên kia bị mọi người nói đến đỏ cả mặt.
[Tui nói không đọc truyện của ổng nữa chứ có nói là không nhảy hố đâu, hừ.]
Cha nhỏ nhìn mọi người đang cãi nhau cuối cùng cũng chịu phun ra cái văn án.
[Song nam chủ một người là thiếu gia ngốc, một người là quản gia bên ngoài nghiêm khắc, bên trong là một tiểu mĩ thụ damdang...]
Văn án vừa ra một đám người đã bắt đầu chảy nước miếng.
[Ông kia, có H đúng không? Lần này ông mà để chúng tôi ăn chay nữa là tôi đốt nhà ông thật đó.]
[...]
Cha nhỏ ngồi trước màn hình trong suốt tủm tỉm cười suốt, Hắc hắc, lần này y không drop nữa đâu, ở dưới kia có cảnh đẹp như vậy sao có thể drop được chứ.
250 ở trong không gian nhàn nhã lắc đuôi thì hệ thống có thông báo mới.
- /Kịch bản thay đổi/
- /Hả???/
250 mở to mắt nhìn cốt truyện đang mờ đi thay vào đó là một cốt truyện hoàn toàn mới.
Cuộc tình giữa thiếu gia ngốc và chàng quản gia damdang.
- /Kí chủ... là, nhân vật chính? Còn cả cái tên này nữa, có hơi không trong sáng thì phải/