Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, mẹ không mắng chú ấy, con vào đi! Muốn xem TV thì tự mình bật nhé.”

 

“Vâng! Vậy con đi xem phim hoạt hình ạ.” Cô nhóc Kỷ Hiểu Hiểu vui vẻ bước vào phòng.

 

Kỷ An Tâm đóng cửa phòng con gái, vòng tay trước ngực, nhìn chằm chằm người đàn ông không mời mà tới với thái độ phòng bị, cúi đầu nhìn đồng hồ, lạnh lùng nói: “Nói! Khi hết mười phút, vui lòng rời đi.”

 

Hoắc Kỳ Ngang trái tim đau nhói, giờ nói chuyện với cô, cô cũng không cho anh thêm một phút đồng hồ sao?

 

“An Tâm…”

 

“Vui lòng gọi tôi là Kỷ An Tâm, hoặc gọi tôi là cô Kỷ.” Kỷ An Tâm sửa lại cách xưng hô của anh.

 

Tim Hoắc Kỳ Ngang lại đập mạnh, anh cắn chặt môi đôi mỏng: “Anh có chuyện cần nói rõ với em.”

 

Kỷ An Tâm cười chế nhạo, chờ anh nói.

 

“Anh biết tại sao 5 năm trước em đột nhiên biến mắt hoàn toàn, không bao giờ xuất hiện lại nữa, em cố tình tránh mặt anh, khiến anh lật tung khắp mọi nơi mà không tìm thấy em.”

 

Đôi mắt Kỷ An Tâm lóe lên tia oán hận, cô giả bộ thờ ơ nói: “Anh muốn nói cái gì?”

 

“Năm năm trước, trong một lần say, Lý Tú Viên đến tìm anh, anh đã nhằm cô ta là em, anh ôm cô ta, anh chỉ ôm cô ta vì nghĩ rằng anh đang ôm em.” Đôi mắt của Hoắc Kỳ Ngang hiện lên vẻ hối hận và áy náy.

 

Kỷ An Tâm trong mắt hiện lên vẻ đau đớn, nghiến răng nghiến lợi: “Anh giải thích chuyện này có ý nghĩa gì không?”

 

Hoắc Kỳ Ngang lập tức bước tới trước mặt cô, thở hỗn hễn nói: “Có, anh muốn em biết rằng từ đầu đến cuối anh chỉ có một người phụ nữ là em. Anh chưa từng chạm vào người phụ nữ nào ngoại trừ em.”

 

Khi Kỷ An Tâm thấy anh ta tiến đến gần cũng bắt đầu thở gấp, cô lùi lại một bước giữ khoảng cách với anh, bởi vì ngay khi người đàn ông này đến gần, não cô trống rỗng không thể suy nghĩ được gì.

 

Cô phải thừa nhận rằng ảnh hưởng của anh đối với cô vẫn còn mãnh liệt.

 

Lời nói của anh lúc này càng khiến cô cảm thấy bối rối, cô nói: “Những gì anh nói bây giờ đối với tôi không có ý nghĩa gì, anh đi đi!”

 

“Anh biết tại sao 5 năm trước em đột nhiên biến mắt hoàn toàn, không bao giờ xuất hiện lại nữa, em cố tình tránh mặt anh, khiến anh lật tung khắp mọi nơi mà không tìm thấy em.”

 

Đôi mắt Kỷ An Tâm lóe lên tia oán hận, cô giả bộ thờ ơ nói: “Anh muốn nói cái gì?”

 

“Năm năm trước, trong một lần say, Lý Tú Viên đến tìm anh, anh đã nhằm cô ta là em, anh ôm cô ta, anh chỉ ôm cô ta vì nghĩ rằng anh đang ôm em.” Đôi mắt của Hoắc Kỳ Ngang hiện lên vẻ hối hận và áy náy.

 

Kỷ An Tâm trong mắt hiện lên vẻ đau đớn, nghiến răng nghiến lợi: “Anh giải thích chuyện này có ý nghĩa gì không?”

 

Hoắc Kỳ Ngang lập tức bước tới trước mặt cô, thở hỗn hễn nói: “Có, anh muốn em biết rằng từ đầu đến cuối anh chỉ có một người phụ nữ là em. Anh chưa từng chạm vào người phụ nữ nào ngoại trừ em.”

 

Khi Kỷ An Tâm thấy anh ta tiến đến gần cũng bắt đầu thở gấp, cô lùi lại một bước giữ khoảng cách với anh, bởi vì ngay khi người đàn ông này đến gần, não cô trống rỗng không thể suy nghĩ được gì.

 

Cô phải thừa nhận rằng ảnh hưởng của anh đối với cô vẫn còn mãnh liệt.

 

Lời nói của anh lúc này càng khiến cô cảm thấy bối rối, cô nói: “Những gì anh nói bây giờ đối với tôi không có ý nghĩa gì, anh đi đi!”

 

Hoắc Kỳ Ngang đột nhiên đưa tay ra, muốn chạm vào mặt cô.

 

Kỷ An Tâm lại trốn tránh, nhưng anh vẫn bá đạo mà ôm lấy khuôn mặt của cô, khát khao mãnh liệt đã bị đè nén suốt năm năm khiến anh cúi xuống, hôn cô.

 

Kỷ Anh Tâm không tránh được, đành để anh hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.

 

Kỷ An Tâm lập tức vươn tay muốn đẩy anh ra, Hoắc Kỳ Ngang lùi lại một bước, ánh mắt nhìn chặt vào dáng vẻ đang hồn hển của cô.

 

“Khốn nạn.” Kỷ An Tâm nhỏ giọng nguyền rủa.

 

“Anh nhớ em, anh cũng yêu em nữa, An Tâm, chúng ta bắt đầu lại nhé.”

 

“Ai bắt đầu lại với anh chứ.” Kỷ An Tâm nghiền răng định phản bác, nhưng khuôn mặt lại đỏ bừng.

 

“Nếu em không tin những chuyện đã xảy 5 năm về trước, anh có thể bảo Lý Tú Viên đến giải thích cho em, rằng cô ta giờ đã là một người mẹ, cô ta vẫn rất cảm thấy có lỗi về chuyện này vì đã làm tổn thương em.”

 

Kỷ An Tâm quay lưng lại, cảnh tượng năm năm trước quả thực là khiến cô đau nhất, Lý Tú Viên và anh yêu nhau, làm người ta đau lòng hơn bắt kỳ lời nói cay nghiệt nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK