Chương 21:
“Chỉ cần bà cho tôi vào gặp con, tôi sẽ lập tức đầu tư cho trường học bồng lên tới 10 triệu NDT (tương đương 35 tỷ VNĐ).”
Câu nói này thật có sức thu hút người khác, Hiệu trưởng ngắng đầu quan sát kĩ Hình Liệt Hàn liền nghĩ đến gương mặt bé nhỏ Dĩ Hi, quả thật giống nhau như đúc, họ không là cha con thì là gì được nữa?
“Cảm ơn ông Hình, nhưng chúng tôi sẽ không nhận đâu.” Hiệu trưởng không màng đến 10 triệu Nhân Dân Tệ đó nhưng cũng không muốn thát lễ với người đàn ông này.
Anh là người sinh ra và lớn trong thành phố này, chỉ cần một bàn tay cũng có thể che cả bầu trời.
Lúc này Đường Dĩ Hi đang đánh đàn, cô đang dạy một lớp hợp xướng, con được giao nhiệm vụ là đệm đàn cho các bạn.
Đàn xong, Hiệu trưởng đích thân đến lớp: “Đường Dĩ Hi, có người muốn gặp con.”
“Ai ạ? Mami con đến ạ?” Dĩ Hi tò mò hỏi, lẽ nào là mẹ nuôi?
“Con gặp là biết thôi. Nào, đi theo thầy.” Thầy nắm chặt bàn tay bé nhỏ của cậu bé, thầy thầm nghĩ: “Mẹ bé thật hạnh phúc, lại sinh ra đứa con của Hình Liệt Hàn, cậu nhóc này không chừng sau này lại là người thừa kế tập toàn Hình Thị.”
Dĩ Hi bước theo thầy, bước tới vườn hoa, cậu nhóc ngỡ ngàng khi thấy một người đàn ông đang đứng ở đó. Cậu bé ráng hết sức đứng vững, nhìn kĩ dung mạo của người đàn ông đó. Dường như quan hệ máu mủ giữa họ làm cho cậu bé cảm thấy có cảm giác thân mật đến lạ kỳ.
Hình Liệt Hàn cũng vậy, anh vội vã tiến đến gần phía cậu bé. Anh không dám tin đứa bé đang đứng trước mắt anh lại là máu mủ của anh.
“Chú là daddy của con?”
Liệt Hàn gật đầu: “Đúng, bố đến… đến để tìm con này!”
Gương mặt Dĩ Hi như biến sắc, sự lo lắng và hạnh phúc đan xen lẫn lộn: “Chú thật sự là daddy của con?”
Liệt Hàn nhanh chóng chạy tới ôm con vào lòng, hai gương mặt ấy áp sát vào nhau quả là không thể tìm ra sự khác biệt: “Đúng vậy, bố là bố ruột của con đây, con trai à.”
Mặc dù câu nói đó nghe thì đơn giản nhưng người đàn ông ấy nói ra lại có sức hút hoàn toàn khác.
“Daddy, cuối cùng daddy cũng tìm thấy con rồi.
May quá, con cứ nghĩ daddy không cần con nữa.”
“Sao bố lại không cần con nữa chứ?”
Anh chỉ không biết là sau đêm đó anh lại có một cậu con trai đáng yêu như này chào đời.
“Tốt quá rồi. Daddy, daddy kết hôn chưa? Daddy còn có những người con khác không?” Cậu bé rất lo lắng khi hỏi daddy điều này nhưng nếu có thì mami sẽ đau khổ lắm.
“Bố chưa kết hôn, cũng không có đứa con nào khác cả!”
“Vậy daddy có bạn gái chưa?”
“Cũng chưa con àt”
Đường Dĩ Hi vui mừng khi daddy vẫn độc thân, mami cũng đang độc thân. Như vậy, họ có thể kết hôn với nhau.
Liệt Hàn ôm cậu bé, lấy một tắm card trong túi ra đưa cho thầy Hiệu trưởng: “Đợi khi mẹ bé đến đón, thầy hãy đưa tắm card này cho cô ấy giúp Ai: tôi.
Thầy Hiệu trưởng chỉ có thể chấp nhận, dù gì họ cũng là cha con.
“Daddy, daddy muốn đưa con đi đâu?” Cậu bé tò mò hỏi.
“Con muốn đến công ty của bố không?”
“Con muốn.” Cậu ôm chặt cỗ bố. Có thể nói cảm giác này từ trước đến nay con chưa một lần được trải nghiệm.
Mặc dù mới học mẫu giáo không lâu, nhưng ở đây cậu nhóc cũng đã phải chịu không ít uất ức. Chỉ cần mami đến đón cậu muộn một chút là cậu có thể nghe thấy các bạn học vừa kiêu ngạo vừa tự hào giới thiệu với cậu rằng đây là cha của tớ, còn có các bạn khác lại hỏi cậu nhóc rằng khi nào thì cha của cậu mới tới đón! Những lời nói này đã gây ra tổn thương không nhỏ đối với tâm hồn bé bỏng ấy, do đó khát vọng có một người cha trong cậu thực sự rất mãnh liệt.
Vì vậy, việc Hình Liệt Hàn xuất hiện làm sao có thể khiến cậu không vui được cơ chứ? Giờ cậu đã có cha rồi, cậu có thể giới thiệu với tất cả các bạn học trong trường rằng đây là cha của cậu.
Cứ như thế, bạn nhỏ Đường Dĩ Hi đã bị cha đưa đi trong vô thức.
Ba chiếc xe màu đen tiến ra ngoài đường lớn, chạy theo hướng đi vào nơi có vị trí đắc địa nhất trung tâm thành phó.
Đường Tư Vũ ở nhà mới đến khoảng 4 giờ 10 phút, sau đó cô chuẩn bị xuống nhà đón Tiểu Hi.
Từ đây đi bộ đến trường chưa mắt đến 10 phút, nằm trong tiểu khu cao cấp nhất quanh trường.
Cả nhà nhớ truyen3.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen3.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!