Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Định Hương xem xong báo, chắc chắn lập tức phái người đi thăm dò người bảo mẫu đó, chỉ cần cảnh sát tìm được người bảo mẫu này, bắt được người ở đằng sau, cũng không xa nữa.

 

Sáng sớm.

 

Cửa đồn cảnh sát thành phó, một chiếc xe sang màu đen dùng lại, Lý Đạt ăn mặc bình thường, lúc ông ta bước xuống xe, nhìn cửa uy nghiêm bước chân của ông ta của từng bước nặng nề bước vào trong.

 

Thời gian một ngày hôm qua khiến ông ta nghĩ kĩ rồi, ông ta có thể dùng mạng của mình để bảo vệ con trai và cháu mình, bây giờ ông ta chỉ có thể cầu xin Kiều Huy Dương thật sự bỏ qua cho con trai ông ta.

 

Tối qua Lý Đạt cũng nói chuyện với chị gái của mình, đồng thời giao cho bà một đồ vật, bảo bà ấy về sau chú ý con trai của mình, hễ sau khi ông ta rời đi, con trai xảy chuyện gì thì đem đồ vật này gửi đến địa chỉ của nhà Kiều Mộ Trạch. Đây cũng là điều Lý Đạt đi theo Kiều Huy Dương nhiều năm như vậy đã học được, bất kì chuyện gì đều để lại một tay chuẩn bị, cho dù không còn sống nữa, con trai xảy ra chuyện gì ông ta cũng có thể báo thù cho con trai.

 

Nhưng mà bây giờ Lý Đạt không thể nói với Kiều Huy Dương ông ta đề lại điều này, không thì thủ đoạn của Kiều Huy Dương chắc chắn sẽ liên luy đến rất nhiều người.

 

Lý Đạt từng bước từng bước đi vào đồn cảnh sát, sáng sớm lúc này đồn cảnh sát cũng rất bận rộn, có một nữ cảnh sát thấy ông tinh thần không tốt lắm, còn cho rằng ông ta đến báo án, còn cực kì nhiệt tình tiếp đãi ông ta.

 

“Chú ơi, chú có chuyện gì cần cháu giúp đỡ không ạ?”

 

*Tôi….” Lý Đạt thở dài nói với cô ấy: “Tôi đến đây để tự thú, tôi muốn gặp đội trưởng của các cô.”

 

Nữ cảnh sát này lập tức kinh ngạc nhìn ông ta một cái, cũng không dám chậm trễ, lập tức nói với ông ta: “Mời chú đi theo cháu.”

 

Lý Đạt thấy đội trưởng của đồn cảnh sát, rất nhanh Lý Đạt ngồi vào trong một phòng thẩm vấn, hai nhân viên cảnh sát bước vào lấy khẩu cung cho ông ta.

 

Lý Đạt đối diện với đèn sẫm màu chiều đến lập tức lấy tay ngăn ánh sáng mạnh lại. “Ông Lý, ông phạm tội gì, xin ông nói đúng sự thật.”

 

Lúc này Lý Đạt không có bát kì suy nghĩ muốn giấu giếm gì, ông ta muốn đem tất cả nói ra.

 

“Tôi vào tháng mười của bảy năm trước bắt cóc một học sinh nữ cắp ba, ép ba mẹ của cô bé tự sát ở nước ngoài.”

 

“Xin nói ra tên của đôi vợ chồng đó.”

 

“Đôi vợ chồng đó, chồng tên là Trang Nghiêm Minh, vợ tên là Mẫn Thanh Nhu, con gái của họ tên là Trang Noãn Noãn!”

 

Trong biệt thự của Kiều Mộ Trạch, một chiếc xe sang đi ra cũng là đi đến đồn cảnh sát trung tâm của thành phó, chính là đồn cảnh sát mà Lý Đạt đang ở, bởi vì Lý Đạt lựa chọn chính là đồn cảnh sát năm đó điều tra và kết án của vợ chồng Trang Nghiêm Minh.

 

Mà lúc này Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn đến cũng là đòn cảnh sát lưu lại bản án của ba mẹ cô.

 

Lý Đạt trước nhân viên cảnh sát, dùng một giờ tỉ mỉ đem chuyện năm đó của Trang Nghiêm Minh nói ra, khiến cảnh sát chấn động khi nghe vụ án này, và tìm đến một cảnh sát già năm đó theo đuồi điều tra vụ án này.

 

Nhân viên cảnh sát còn nhớ vụ án năm đó, bọn họ điều tra rất nhiều chỉ tiết đều nói rõ vợ chồng Trang Nghiêm Minh là tự nguyện tự sát, nhưng bọn họ không điều tra ra nguyên nhân bọn họ đồng ý tự sát.

 

Bây giờ sau bảy năm, lời tự thú của Lý Đạt khiến chân tướng ẩn giấu của vụ án này lộ ra. Lúc này cửa đồn cảnh sát bóng dáng của Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn bước vào, hai người lập tức được tiếp đón, đúng lúc người tiếp đón hai người nghe nói họ muốn điều tra lại vụ án, kinh ngạc nói: “Trang tiểu thư, cô cũng là bởi vì vụ án năm đó của ba mẹ cô mà đến sao, sáng sớm hung thủ đó đã đến trước tự thú rồi.”

 

“Cái gì?” Trang Noãn Noãn lập tức hỏi nói: “Là ai đến tự thú cơ?”

 

Trong lòng của Kiều Mộ Trạch ở bên cạnh mặc dù kinh ngạc nhưng anh nghĩ người này tuyệt đối không phải Kiều Huy Dương.

 

“Người tự thú đó là một nhân viên của tập đoàn Kiều thị tên là Lý Đạt, chúng tôi đã lấy khẩu cung của ông ta, đối với năm đó ông ta uy hiếp ba mẹ cô tự sát như thế nào, thú nhận hết rồi.”

 

Hô hấp của Trang Noãn Noãn nghẹn lại, buột miệng nói ra: “Không ông ta chỉ là người giúp đỡ, hung thủ thật sự là người khác, không chỉ là ông ta.”

 

“Trang tiểu thư, bây giờ đội trưởng của chúng tôi đích thân điều tra lại chuyện này, cô có thể nói ra bằng chứng trong tay các cô nắm giữ với đội trưởng.”

 

“Được ạ! Làm phiền dẫn chúng tôi đi gặp đội trưởng của các anh.” Kiều Mộ Trạch trầm giọng nói.

 

Hốc mắt của Trang Noãn Noãn đỏ lên, Kiều Huy Dương lại đẩy trợ thủ của ông ta ra để nhận tội thay? Mà ông ta tránh được tất cả tội danh sao?

 

Kiều Mộ Trạch an ủi nói: “Noãn Noãn đừng gấp.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK