Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đi vào hội trường trong núi, Trần tổng này khá là nhanh nhẹn, anh ta vô cùng nhiệt tình sắp xếp cho Kỷ An Tâm theo cạnh.

 

Kỷ An Tâm chẳng còn cách nào ngoài việc ngồi cạnh anh ta, vừa hay cô nghe nói công ty Trần tổng này lại thiếu người, lúc À ` – Ä ^ ^ ,gIÁ l xe. xơ. + ^ cân thì sẽ đê công ty cô tiên cử vài người thích hợp cho công ty anh ta.

 

j Đây là khách tới cửa, Kỷ An Tâm có ngốc cũng không dám đắc tội khách hàng lớn này.

 

Kỷ An Tâm trò chuyện việc hội thảo lần này với anh ta, đúng lúc này, khách mời trong phòng cũng tới gần đủ rồi. Nhưng một dãy ghế đằng trước vẫn cứ trống không, đấy là ghế mời của khách quý, còn có cả bàn trà đĩa trái cây, đãi ngộ cao hơn ghế đẳng sau nhiều.

 

Kỷ An Tâm không thấy Hoắc Kỳ Ngang, chứng tỏ anh chưa tới.

 

Trước khi hội nghị bắt đầu mười phút, cửa mở ra, mười mấy người đàn ông mặc đồ tây vây quanh một bóng người vô cùng phi phàm.

 

Hoắc Kỳ Ngang và một ông lão thấp giọng nói chuyện với nhau, anh tôn trọng chiều cao của đối phương, cúi người xuống một chút, có vẻ vô cùng khiêm tốn.

 

Ánh mắt của Kỷ An Tâm không khỏi ngước lên, bên cạnh có ánh mắt của một vài nữ thương nhân, dĩ nhiên đều để ý tới vị phó tổng thống mới nhận chức này. Ánh mắt của Hoắc Kỳ Ngang lướt ngang những người ngồi đây, anh chỉ nhìn qua đã nhận ra Kỷ An Tâm, vị trí của Kỷ An Tâm ở sau anh hai hàng.

 

Kỷ An Tâm không khỏi lúng túng, lúc Hoắc Kỳ Ngang nhìn sang, Kỷ An Tâm vội tránh ánh mắt đi.

 

Đáy mắt Hoắc Kỳ Ngang hiện lên nét cười, vốn dĩ anh ngồi hàng một thế nhưng anh lại nhường cho một vị trưởng bối, anh ngồi hàng hai ngay trước mặt Kỷ An Tâm.

 

– Kỷ An Tâm thầm kêu lên một tiếng, Hoắc Kỳ Ngang hơi nghiêng mắt, không chủ động chào hỏi với cô.

 

Trần tổng ở cạnh cô thấy cơ hội hiếm có, lập tức đứng dậy nói với người đàn ông trước mặt: “Phó tổng thống, vinh dự quá.”

 

Hoắc Kỳ Ngang quay đầu bắt tay anh ta một lát, tiếp đó tay hướng về phía Kỷ An Tâm.

 

Lúc này được Hoắc Kỳ Ngang chủ động bắt tay là vinh hạnh chí cao.

 

Kỷ An Tâm nào dám kiêu, cô đưa tay bắt tay anh, lúc muốn rút ra, anh lại cứ siết chặt tay cô vài giây mới buông.

 

Kỷ An Tâm còn phải làm vẻ vinh dự để đối diện, bởi vì xung quanh đều hâm mộ cô được nắm tay phó tổng thống.

 

Trước khi diễn thuyết diễn ra vài phút, trong phòng hội trường không ngừng vang lên tiếng trò chuyện, có điều ai cũng vô cùng lịch sự hạ thấp giọng, vào lúc này, cũng chỉ có thể trò chuyện như thê thôi.

 

Kỷ An Tâm không ngờ lại tình cờ vậy, ngồi ngay đằng sau người đàn ông này. Trái tim cô muốn thả lỏng cũng khó.

 

“Kỷ tổng, lần sau có vài người bạn thân thiết trong công ty tôi nói muốn gặp mặt cô, trong tay họ cũng cần một vài nhân tài, để hôm khác, chúng ta gặp mặt được không?” Trần tổng thấp giọng hỏi Kỷ An Tâm.

 

Kỷ An Tâm cũng nhỏ giọng gật đầu: “Được, cảm ơn Trần tổng đã quan tâm việc làm ăn của chúng tôi.”

 

“Đúng, đúng, có thể nói chuyện làm ăn với đại mỹ nữ như Kỷ tổng, chúng tôi cũng vô cùng hài lòng mà.” Trong giọng nói của Trần tổng tự nhiên thể hiện ra một suy nghĩ muốn gần gũi hơn Kỷ An Tâm.

 

Dù sao không có cái gan xơ múi, thì cũng phải có cái suy nghĩ xơ múi đúng không? Trứng gà còn có vết nứt nữa là, chuyện gì cũng có cơ hội cả.

 

Kỷ An Tâm và Trần tổng nói chuyện, người đàn ông ở đằng trước nghe thấy hết cả. Tuy rằng giờ phút này anh đang thấp giọng nói chuyện với người khác, nhưng sự chú ý của anh đặt hết về phía sau. Hoắc Kỳ Ngang là đàn ông, đương nhiên biết rõ suy nghĩ của đàn ông. Người đàn ông đằng sau này có ý nghĩ không an phận với Kỷ An Tâm.

 

Đương nhiên chỉ có thể nói do Kỷ An Tâm quá hút hồn, khiến cho người đàn ông nào có cơ hội biết cô, đều sẽ có suy nghĩ không đơn giản.

 

“Kỷ tổng, buỏi tối cùng dùng bữa đi.” Trần tổng không khỏi mở lời, vào lúc này, anh ta là người xa vợ, sẽ lớn gan hơn, mà Kỷ An Tâm trước mắt còn độc thân, nói không chừng có thể tạo ra cơ hội gì.

 

Kỷ An Tâm cũng chỉ lo chuyện làm ăn, cô cười nói: “Được.”

 

Kỷ An Tâm vừa nói xong, đã thấy phó tổng thống ngồi trước xoay đầu nhìn cô: “Kỷ tiểu thư, không phải cô quên cuộc hẹn của chúng ta rồi chứ.”

 

Trong ánh mắt Hoắc Kỷ Ngang mang theo một chút không cui, như đang chất vấn cô.

 

Còn Trần tổng ở bên cạnh lập tức trọn to mắt, rất bất ngờ khi biết quan hệ của phó tổng thống và Kỷ An Tâm, chẳng lẽ phó tổng thống cũng nhìn trúng ngoại hình của Kỷ An Tâm sao?

 

Kỷ An Tâm lập tức chau mày, giả vờ quên mát: “Hình như tôi không có hẹn gặp gì phó tổng thống. Chắc anh nhằm rồi, trợ lý của anh nói anh không rảnh mà.”

 

Hoắc Kỳ Ngang không nghĩ rằng cô lại nghĩ ra cách lảng đi, anh cong môi cười: “Vừa rồi tôi đã xác nhận lại lịch trình với cậu ấy, buổi tối tôi rảnh, vì vậy cứ hẹn gặp đi.” Nói xong, ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang nhìn về phía Trần tổng: “Ngại quá, Kỷ tiểu thư đã có hẹn tối nay với tôi rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK