Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Sơ Niệm không yên lòng, không tự chủ được cũng đi vào, trong lòng vô cùng tức giận, anh trai sao lại trở nên dễ dãi như vậy rồi? Nếu như bên cạnh anh có người con gái khác, có phải là anh sẽ hôn cô ấy hay không.

 

Không hiểu sao, Lam Sơ Niệm cảm thấy có chút buồn bực.

 

Lam Thiên Hạo nhìn người con gái cùng đi vào, anh híp mắt nói: “Em vào làm gì?”

 

“Em không yên tâm anh chứ sao? Anh nhanh ngủ đi! Anh ngủ rồi em đi.” Lam Sơ Niệm nói xong, bước lên cởi áo khoác giúp anh.

 

Ánh mắt Lam Thiên Hạo giãy dụa khắc chế, nhìn người con gái không hề có quan hệ máu mủ gì với anh này, anh thật sự rất…

 

muốn.

 

Lam Sơ Niệm đặt áo khoác của anh lên ghế sofa, dìu anh nói: “Đi ngủ.”

 

Giống như cô coi Lam Thiên Hạo thành một đứa trẻ 3 tuổi mà đối đãi.

 

Lam Thiên Hạo theo cô đi tới trước giường, Lam Sơ Niệm chuẩn bị tìm giúp anh một bộ áo ngủ, Lam Thiên Hạo ngồi ở trên giường chờ.

 

Lam Sơ Niệm ôm một bộ quần áo ngủ của anh đến, lúc sắp đến trước mặt anh , mũi chân của cô mắc phải thảm, ngay lập tức, cơ thể của cô nhào về phía người đàn ông đang ngồi ở trên giường.

 

“Ai nha!” Lam Sơ Niệm kêu một tiếng, cả người ôm theo quần áo ngủ, đẩy anh đang ngồi ở mép giường ngã xuống giữa giường.

 

_ Lam Sơ Niệm bị dọa đến khuôn mặt nhỏ nhắn ngơ ngác, cả người nằm trên lồng ngực to lớn của anh. Ánh mắt của Lam Thiên Hạo rơi vào khuôn mặt nhỏ bé gần ngay trước mắt, anh đột nhiên lại gần, ngay vào lúc anh định hôn lên môi cô, lý trí của anh lại quay lại một chút.

 

Anh hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của cô 1 cái, giống như trưởng bối hôn tiểu bồi vậy, hôn xong liền đẩy cô ra, giọng nói có chút khàn khàn: “Trở về ngủ đi!”

 

Lam Sơ Niệm chớp chớp mắt: “Vậy được rồi! Anh tự cần thận.”

 

Sáng sớm.

 

Lúc Trang Noãn Noãn mở mắt đã là 8:30, cô nhanh chóng ngồi dậy đánh răng rửa mặt, ra ngoài không nghe thấy dưới tầng truyền đến tiếng gì, cô nghĩ Kiều Mộ Trạch chắc chắn vẫn chưa rời giường.

 

Trang Noãn Noãn bước đến trước cửa phòng anh, áp tai vào nghe một chút, rất yên tĩnh, tối qua anh uống say như vậy, nói không chừng muốn ngủ lâu hơn chút nữa. Cô xuống tầng trước vậy, cô không tự chủ được nghĩ muốn học làm bữa sáng, cô mở tủ lạnh, trong đó có rất nhiều đồ đông lạnh, cô cắn cắn môi nghĩ một lúc, làm trứng ốp lết chắc chắn sẽ rất đơn giản, mà bên trong còn có bánh mì sandwich, hâm nóng thêm chút sữa bò, thì không phải đã là một bữa sáng vừa dinh dưỡng vừa ngon miệng hay sao?

 

Cô lập tức lấy điện thoại ra, bắt đầu tra google, bởi vì trong nhà vẫn luôn do bà ngoại nấu nướng, cũng không cần cô nấu cơm, vậy nên, bây giờ cô trừ biết nấu mì tôm ra, thì món nào cũng nấu không ngon.

 

Trang Noãn Noãn cũng nghĩ, chờ sau khi Kiều Mộ Trạch tỉnh, là cô có thể làm xong bữa sáng rồi. Phòng ngủ chính, Kiều Mộ Trạch bị đồng hồ sinh học gọi dậy, mặc dù bởi vì say rượu mà có hơi đau đầu, khiến anh hơi khó chịu, nhưng mà, anh cũng không phải là một người thích ngủ nướng, anh nâng đầu ngồi dậy, xuống giường nhìn thời gian, 8 giờ 50 phút rồi, sắp đến 9 giờ rồi, anh rời giường đi vào trong phòng tắm đánh răng rửa mặt, hôm nay anh đau đầu, đương nhiên cũng không muốn đi ra ngoài. Liền tùy ý lấy một chiếc áo phông và quần thể thao mặc vào, đi ra khỏi phòng tắm, mái tóc đen tùy ý hất về phía sau, dùng thực lực để chứng minh cái gì gọi là có nhan sắc có thể tùy hứng. Kiều Mộ Trạch mở cửa đi ra, vừa mới ra khỏi cửa, anh liền ngửi được một mùi khét, khuôn mặt đẹp trai của anh ngay lập tức thay đổi.

 

Nghĩ đến cái gì, anh nhanh chóng bước xuống tầng, càng đi gần đến phòng khách, mùi khét ấy càng nồng.

 

Kiều Mộ Trạch lập tức bước nhanh xuống tầng, phát hiện mùi khét đó đúng là truyền ra từ phía nhà bếp, anh sắp bị dọa ra bệnh tim rồi, cô gái này đang làm gì?

 

Giờ phút này, Trang Noãn Noãn trong nhà bếp, luống cuống tay chân cầm nồi, mà trong nồi thứ đó đã không thể gọi là trứng ố lếp nữa rồi, đó hoàn toàn là hai mặt đều đen không thể nhìn được.

 

“Tại sao có thể như vậy?” Trang Noãn Noãn cũng đã vô cùng sốt ruột, rõ ràng trên mạng dạy như vậy mài!

 

Cô tắt bếp, nhìn món ăn trong chảo đã bị cháy đến mức không nhận ra được đây là trứng, cô rất khó hiểu.

 

“Em đang làm gì?” Đột nhiên, sau lưng truyền đến một câu hỏi đầy lo lắng. Trang Noãn Noãn giật nảy mình, nhanh chóng quay đầu, chỉ thấy Kiều Mộ Trạch bước dài đến, lập tức kiểm tra xem công tắc bếp ga, còn may, người phụ nữ này còn không ngốc đến mức đến bếp cũng không biết tắt, nếu không, anh rất lo lắng biệt thự của hắn có sảy ra chuyện hay không.

 

“Tôi… tôi thấy anh đang ngủ, tôi muốn làm bữa sáng.” Trang Noãn Noãn có chút chột dạ nói.

 

ũ Kiều Mộ Trạch nhìn thứ ở trong chảo, anh híp mắt, muốn nói cô mấy câu, nhưng nhìn cô còn muốn giúp anh làm bữa sáng, trong lòng cho dù bực mình, cũng không thể trút lên cô.

 

“Trước khi tôi dạy em nấu cơm, thì em đừng vào trong bếp, rất nguy hiểm.” Kiều Mộ Trạch nói xong, kéo cô đã bị dọa ngốc một cái: “Đi ra ngoài chờ trước đi, tôi đến làm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK